Với một người có quyền có thế như Lâm Chí Minh, trong vòng một tuần ông ấy đã chuẩn bị xong tất cả giấy tờ cần thiết. Vì muốn nhanh chóng đưa con cháu ra nước ngoài, ông ấy đã làm nhanh hết mức có thể.
Buổi tối, Nguyệt Tố Song đang thu xếp đồ đạc cho bọn trẻ, bất chợt cô lên tiếng hỏi Tiểu Nghiêm. "Bảo bối nhỏ, con có muốn đi cùng mẹ không? Thật sự con không nhớ daddy và ông bà nội?"
"Nhớ thì có nhớ, nhưng con vẫn thích ở cùng mẹ hơn! Vả lại nếu như daddy hay ông bà nhớ con, thì họ cũng có thể đến thăm cơn cơ mà, mẹ yên tâm!" Cậu nhóc nhỏ mỉm cười trả lời cô. Đối với Tiểu Nghiêm, không ai có thể sánh bằng cô được.
"Vậy còn Khang Khang thì sao? Con muốn ra nước ngoài chứ?" Cô lại quay sang hỏi Gia Khang.
"Tất nhiên là con muốn rồi, ở đâu có mẹ ở đó sẽ là nhà của con!" Cậu nhóc cười tít mắt đáp.
Nguyệt Tố Song hạnh phúc vô cùng, khi bên cạnh cô còn có hai đứa trẻ đáng yêu thế này. Cô ôm hai con vào lòng, dịu dàng xoa đầu bọn trẻ.
...
Ngày hôm sau, Lâm Chí Minh đưa mọi người đến sân bay, bọn trẻ lúc này cảm thấy vui vẻ, chúng cứ ríu rít đi theo ông ấy cười nói. Lâm Chí Minh thật không tưởng tượng nổi, vốn chỉ đi tìm con gái, ai ngờ lại còn có thể đưa cháu gái và cháu cố về.
Vương Kiên hôm nay cũng đến, ít ra anh muốn tiễn Nguyệt Tố Song và con trai một đoạn. "Song Song!" Thấy cô đang đứng lóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-chu-tich-lanh-lung-sung-vo-tan-troi/537762/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.