Nhìn thấy dáng vẻ hối lỗi của anh ta, Nguyệt Tố Song thật sự cũng không còn thấy giận nữa, cô biết đêm đó là do rượu vào nên mới khiến anh ta hành động như thế. Dù sao thì bây giờ cô cũng không có tâm trạng để mà giận hờn, Thiết Tử Huy cũng là người giúp cô tìm lại con trai, cho nên cô cũng muốn tha thứ cho anh ta.
"Thiết tổng, nếu như anh đã nói như vậy, thì tôi cũng chấp nhận lời xin lỗi của anh! Mong là sau này không xảy ra chuyện như lần trước nữa!" Cô đưa tay ôm hai đứa nhỏ, thấp giọng đáp.
"Cảm ơn em vì đã tha thứ cho một kẻ tồi như anh! Hi vọng em vẫn xem anh giống như một người bạn!" Thiết Tử Huy trong mắt không kiềm chế được sự mừng rỡ nói, lúc này anh cảm thấy thật nhẹ nhõm, bởi vì Nguyệt Tố Song đã tha thứ cho anh.
Có điều nhìn sâu vào đôi mắt cô, anh ta cảm nhận được có chút buồn bã sâu thẳm, anh không biết tại sao cô lại thấy buồn. "Tố Song, có chuyện gì sao? Tại sao em lại buồn như vậy?" Anh ta không nhịn được mà lên tiếng hỏi.
"Đâu có, tôi vẫn như vậy mà!" Nguyệt Tố Song lập tức lắc đầu chối, cô không muốn để người khác biết tâm trạng thảm hại của mình bây giờ.
"Nếu thật sự em có chuyện khó nói, vậy có muốn ra ngoài hóng gió với anh một chút không? Tâm trạng không tốt, kiếm một nơi để xả ra sẽ thấy ổn hơn nhiều!" Thiết Tử Huy biết cô không muốn nói nhiều đến chuyện của bản thân, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-chu-tich-lanh-lung-sung-vo-tan-troi/537753/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.