Ở đây Vương Nhất Trì cũng đã tra ra được vị trí của Nguyệt Tố Song và Húc Tinh, ngay sau đó Vương Kiên đã ngay lập tức lên xe đến thẳng nơi giam giữ. Trên đường đi, anh không ngừng kéo dài thời gian, để hắn không làm hại đến Nguyệt Tố Song. 
''Húc Tinh, tôi biết người chủ mưu chuyện này là cậu có đúng không? Cậu muốn bao nhiêu tiền? Tôi cho cậu!'' 
Húc Tinh mỉm cười đầy đắc ý. ''Quả nhiên là anh nhận ra tôi, vậy thì tôi không khách sáo nữa, tôi muốn năm mươi triệu đô! Anh thấy thế nào hả, số tiền này với anh đâu có tính là nhiều đúng không?'' 
''Được, tôi đồng ý! Nhưng với điều kiện là cậu không được đánh cô ấy nữa, nếu không một xu tôi cũng không bỏ ra!'' Vương Kiên thở mạnh nói, anh không tiếc tiền cho Nguyệt Tố Song, anh chỉ muốn cô được an toàn. 
''Hahahaa, quả nhiên chủ tịch Vương có khác! Nguyệt Tố Song, cô có biết mình câu được rùa vàng rồi không hả?'' Húc Tinh nở nụ cười lớn nói, hắn không ngờ Vương Kiên vậy mà đồng ý nhanh như vậy. 
''Vương Kiên, anh không được đưa tiền cho hắn!Tôi không sao cả, anh mặc kệ tôi đi!" Nguyệt Tố Song lúc này cũng vùng vẫy kêu lên, cô không muốn lại làm phiền Vương Kiên thêm nữa. 
''Tiện nhân, bớt nói lại đi! Muốn chết lắm à?'' Húc Tinh tức giận, hắn lại túm lấy tóc cô kéo mạnh. 
''Ahhh!'' Nguyệt Tố Song lại đau đớn kêu lên, da đầu cô đau rát đến lợi hại. 
Vương Kiên nghe thấy tiếng cô kêu la liền đau lòng. "Đã nói là không được đánh cô 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-chu-tich-lanh-lung-sung-vo-tan-troi/537729/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.