Vương Nhất Trì nhìn Vương Kiên mà còn thấy sợ, xem ra người phụ nữ kia sắp không được yên thân rồi.
"Nhất Trì!" Lúc này anh đột nhiên gọi hắn.
"Dạ, có em đây!" Vương Nhất Trì hoàn hồn kêu lên.
"Đến siêu thị trích xuất camera, xem thử người phụ nữ đó là ai! Dù là ai đi chăng nữa, anh cũng sẽ không tha thứ!" Vương Kiên thấp giọng nói.
Anh không nghĩ là bản thân lâu nay không xuất đầu lộ diện, vậy mà đã có không ít người lá gan đã trở nên to như vậy. Không những làm con trai của anh bị thương, lại còn ngang nhiên dám cản đường cản lối của anh, xem ra là muốn cưỡi lên đầu của anh ngồi luôn rồi.
"Vâng, em sẽ cho người đi làm ngay đây ạ!" Vương Nhất Trì gật đầu đáp.
Sau khi Vương Nhất Trì và Huỳnh Lập Ân đi làm chuyện của mình rồi, thì Vương Kiên mới đến gần Nguyệt Tố Song an ủi cô, anh biết cô gái ngốc này thế nào cũng tự trách bản thân mình cho xem.
"Tiểu Nghiêm không sao rồi, chuyện hôm nay anh sẽ xử lý tốt, em không cần phải tự trách mình đâu!" Anh ngồi xuống bên cạnh cô lên tiếng nói.
"Chủ tịch Vương, đôi lúc em cảm thấy mình chẳng khác gì sao chổi cả, ai ở bên cạnh cũng đều có thể thương tích đầy mình, anh có thấy như vậy không?" Nguyệt Tố Song buồn rầu đáp.
Mà Tiểu Nghiêm có lẽ vì mệt nên đã thiếp đi trên tay cô từ lúc nào, nhìn cậu nhóc ngoan ngoãn lại làm cho cô thêm phần đau lòng.
"Không có, em không phải là sao chổi đâu!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-chu-tich-lanh-lung-sung-vo-tan-troi/537724/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.