Edit: Diệp Lưu Cát
Giả bộ?
Anh biết cô giả bộ?
Oanh!
Thần Ngàn Ấm như sét đánh ngang trời, xấu hổ chỉ muốn cứ thế ngủ chết đi.
Thấy lông mi của cô run rẩy, nhưng vẫn không chịu mở mắt, đáy mắt vô thức Mộ Diễn Đình cười thâm trầm, lại nói:"Xem ra là chú nhầm."
Cái gì?
Hóa ra anh không hề biết?
Thật tốt quá!
Thần Ngàn Ấm thở phào một hơi, ai ngờ, giây tiếp theo nghe anh nói:"Chú là người tốt, sẽ giúp cháu tắm rửa."
Tắm?
Như thế nào có thể?
Rốt cuộc Thần Ngàn Ấm không thể giả bộ được nữa.
Cô mạnh dạn mở mắt ra, liền nhìn thấy ánh mắt cười nhạo của anh, đột nhiên, cô bị đôi mắt như thiên thần của anh quyến rũ, mê hoặc đến quên hô hấp.
Nhìn ánh mắt thẹn thùng trong sáng của cô, trong lòng Mộ Diễn Đình khẽ kích động, rất muốn cúi người hung hăng hôn cô một chút, nhưng anh đoán trước được hậu quả, đành buộc lòng chịu đựng.
Đợi thêm chút nữa, chắc chắn anh sẽ không bỏ qua cho cô...
Nghĩ đến đây, Mộ Diễn Đình nhanh chóng giúp cô kéo lại quần áo, quay đầu ra vẻ bình tĩnh nói:"Chú có việc phải đi, cháu tắm rửa trước, không cần đợi chú."
Anh nói xong, không dám xoa đầu cô, thậm chí không chờ cô phản ứng liền vội vàng đứng dậy rời đi.
Thần Ngàn Ấm:"..."
Đi rồi?
Anh cứ như vậy rời đi?
Chẳng lẽ, nhìn cô... Không hài lòng?
Cô kém đến mức như vậy sao?
Thần Ngàn Ấm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125214/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.