Edit: Diệp Lưu Cát
"Xin chào, dì Khiếm Hoa! Thật ngại, hôm nay chú phải họp, không rảnh để gặp cháu, chuyện của Duệ Trạch, cháu nhất định sẽ tìm cơ hộ nói với chú ấy."
Đợi một hồi, không thấy Mộ Khiếm Hoa trả lời tin nhắn, Thần Ngàn Ấm đơn giản cất điện thoại vào trong túi sách, đi tàu điện ngầm tới chỗ để xe gần quán cà phê Red Hat.
Cô lái xe trở về biệt thự, Mộ Khiếm Hoa mới trả lời:"Càng sớm càng tốt."
"Vâng."
Thần Ngàn Ấm bất đắc dĩ gửi tin đi.
Lúc này, lại có tin nhắn mới đến, nhưng lần này là wechat.
Cô vừa mở liền thấy hơn 10 tin nhắn, tất cả đều là của Trầm Nghệ gửi tới.
【 Ngàn Ấm, xuất hiện! 】
【Ngàn Ấm, mau xuất hiện cho lão nương! 】
【Ngàn Ấm, nói rõ cho mình biết, đã nhập học rồi, đột nhiên cậu chạy tới Bắc Kinh làm gì? 】
【Mình phải mua vé máy bay tới Bắc Kinh thật sao?】
【Mình không quen với Bắc Kinh, cậu sẽ đón mình chứ? 】
【Này, tại sao không trả lời? 】
【Chết đâu rồi? 】
.....
Nhìn tin nhắn đòi mạng tràn ngập sức sống, trong đầu Thần Ngàn Ấm hiện lên khuôn mặt xinh đẹp, phô trương của cô bạn cùng phòng, cô không khỏi phì cười ra tiếng.
Có người trời sinh chính là như vậy, luôn mang theo cảm giác vui vẻ trong lời nói, ngay cả khi nói những lời không hay ho buồn bực, đều khiến người khác phải ôm bụng cười lớn.
Trong lòng Thần Ngàn Ấm, Trầm Nghệ chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125206/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.