Edit: Diệp Lưu Cát
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thần Ngàn Ấm vốn đã phiếm hồng, càng trở nên đỏ ửng:" Cái kia.. Hắc hắc, vừa mới đùa với chú thôi."
Kỳ thật, từ nhỏ đến lớn Thần Ngàn Ấm đều gọi Mộ Diễn Đình là chú, giống như thói quen cho nên anh cảm thấy rất bình thường, nhưng ba chữ "chú Đình Đình" như thế nào lại dễ nghe như vậy.
Đổ mồ hôi đổ mồ hôi, cô vừa rồi không biết lấy dũng khí ở đâu, nhất thời não nóng liền gọi như vậy, về sau đánh chết cũng không dám, oa!
"Đùa?"
Mộ Diễn Đình khẽ nhếch môi, khuôn mặt anh tuấn dần dần mỉm cười:"Chú không ngại khi cháu tiếp tục."
Thần Ngàn Ấm:"..."
Anh có sở thích đặc biệt? Thích cô gọi là "chú Đình Đình"? Đổ mồ hôi, cuồng mồ hôi!
"Tới tìm chú có việc gì?"
Sau khi trầm mặc một hồi, Mộ Diễn Đình lên tiếng đề cập vấn đề chính.
Anh rất hiểu Thần Ngàn Ấm, nếu không phải có chuyện quan trọng, cô tuyệt đối sẽ không chủ động đến công ty.
Chẳng lẽ cảm thấy bản thân sai rồi, đến tìm anh xin lỗi?
Mộ Diễn Đình thầm nghĩ, nếu đã như vậy, anh nên tha thứ cho cô hay không?Đáng tiếc, anh suy nghĩ quá nhiều...
"Chú, dì Khiếm Hoa tới tìm cháu nói chuyện của Duệ Trạch."
Thần Ngàn Ấm đi thẳng vào vấn đề:"Dì nhờ cháu nói với chú, hy vọng chú có thể giúp đỡ Duệ Trạch, đưa Duệ Trạch từ Châu Phi trở về."
Mộ Diễn Đình nghe vậy, môi mỉm cười nhanh chóng ngừng lại, giọng cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125204/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.