Thấy thái độ của dì Thẩm không bình thường, Mộ Diễn Đình nhíu mày:"Dì có gì muốn nói sao?"
"Đúng vậy, cậu chủ."
Dì Thẩm do dự một lát, rốt cuộc cũng gật đầu, mang chuyện bà biết nói cho anh:"Hôm nay, ông chủ đến tìm phu nhân, sau khi ông chủ về, tâm trạng của phu nhân không được tốt lắm, cơm tối cũng chưa ăn."
Mộ Diễn Đình:"..."
Mười phút sau, anh lên tầng trở về phòng.
Trong phòng chỉ có ánh đèn ngủ màu cam trên đầu giường, mà không thấy bóng dáng của cô.
Đi đâu?
Mộ Diễn Đình theo bản năng đi về phía ban công, thực sự thấy thân hình nhỏ bé đang ngồi trên chiếc ghế sofa lớn, cô ngẩng đầu nhìn lên bầu trời đêm xa xăm, dường như mang rất nhiều tâm sự.
Đều tại anh nhất thời sơ suất để ba tìm tới cửa, không biết hai người đã nói những gì? Cô có bị khi dễ hay không?
Mặc dù bình thường cô nhanh mồm nhanh miệng, nhưng đối mặt với một con cáo chỉ sợ một chút thắng lợi đều không có...
Cô chưa biết sự có mặt của Mộ Diễn Đình, vẫn như cũ đắm chìm trong suy nghĩ riêng, cho đến khi sô pha mềm mại trũng xuống vì bị người nào đó ngồi, cô mới quay đầu.
"Chú về rồi sao?"
Không thể phủ nhận, dù tâm trạng rất tồi tệ, nhưng khi nhìn thấy Mộ Diễn Đình, cô liền có thể vui vẻ.
Mộ Diễn Đình đưa tay xoa đầu cô, ánh mắt thâm thúy lộ rõ vẻ lo lắng:"Nghe dì Thẩm nói, cháu chưa ăn cơm tối, có đói bụng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125190/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.