Hai huyệt thái dương của Mộ Diễn Đình căng ra, nếu không phải biết Cơ Hi Nguyên là bác sĩ y khoa, anh còn nghi ngờ, người này đang có ý trêu đùa anh.
"Uống thuốc trong thời gian bao lâu?"
Khuôn mặt tuấn tú của anh hơi trầm xuống, lạnh lùng hỏi.
Thấy sắc mặt của anh giống như không mấy vui vẻ, Cơ Hi Nguyên cười tươi như hoa, không có ý tốt chế nhạo:"Anh độc thân, cũng chưa từng có bạn gái, uống thuốc một tháng, hay một năm có khác gì nhau đâu."
Mộ Diễn Đình cắn môi, nói thẳng:"Mất bao lâu?"
"Một đợt điều trị ít nhất là 3 tháng."
Cơ Hi Nguyên thành thực trả lời, không nghĩ Mộ Diễn Đình lại hỏi:"Không thể đụng vào, là ở mức độ nào?"
"Hôn môi, toàn bộ đều không được."
Nói đến đây, Cơ Hi Nguyên trừng lớn mắt, nhịn không được sợ hãi kêu ra tiếng:"Trời ạ, anh hỏi kỹ như vậy, chẳng lẽ anh thực sự có bạn gái?"
Mộ Diễn Đình thở dài nói dối:"Chuẩn bị trước."
"Haha, không nói nữa!"
Cơ Hi Nguyên phá vỡ không khí đang dần căng thẳng. Hắn hiểu rõ Mộ Diễn Đình, nếu anh đã không muốn nói, cho dù cạy miệng cũng không thể lấy được thông tin gì, cho nên, đợi hôm nào đó hỏi Âu Bạch, chắc chắn Âu Bạch sẽ sẵn lòng nói cho hắn biết.
Mười lăm phút sau, có kết quả xét nghiệm máu.
Cơ Hi Nguyên nhìn vào bản báo cáo tiếng Anh dày đặc, vô thức nhíu mày.
Mộ Diễn Đình nghiêng đầu liếc hắn:"Thế nào?"
"Anh xem đi."
Hắn vừa nói, vừa đưa kết quả xét nghiệm cho anh.
Mộ Diễn Đình nhận lấy, cúi đầu xem một chút, cũng không khỏi nhíu mày:"Độc tính giảm 5%?"
Bởi vì độc trên người anh ba tháng sẽ phát tác một lần, cho nên Cơ Hi Nguyên sẽ giúp anh điều trị vào các ngày độc phát tác để giảm những cơn đau. Mỗi lần điều trị độc tính chỉ giảm 0,5%, không ngờ hiệu quả điều trị lần này tăng gấp 10 lần.
Cơ Hi Nguyên vỗ vỗ đầu:"Cách điều trị từ trước đến giờ đều giống nhau, nhưng hiệu quả lần này tăng nhiều như vậy, em cũng không hiểu tại sao."
Mộ Diễn Đình trả lại bản báo cáo cho hắn:"Trước tiên lấy thuốc mới của em ra cho anh xem."
"Không được, không tìm ra nguyên nhân của việc này, em sẽ không làm chuyện khác."
Giọng Cơ Hi Nguyên nghiêm túc.
Về sự kiên trì, hắn thừa nhận mình là người thứ hai, nhưng không ai dám nhận là thứ nhất, đặc biệt trong nghiên cứu y học hắn si mê hơn say rượu.
Biết rõ tính cách của hắn, Mộ Diễn Đình lạnh lùng chớp mắt, bước ra ngoài.
Cơ Hi Nguyên nóng nảy:"Này, anh đi đâu?"
Mộ Diễn Đình không quay đầu lại:"Về nước, chờ em nghiên cứu xong rồi chúng ta nói chuyện."
Cơ Hi Nguyên vừa nghe, vội vàng đuổi theo:"Anh đang trong giai đoạn nguy hiểm phải ở lại, nếu không sẽ xảy ra chuyện đó. Ba tháng trước ở quán bar, anh quên rồi sao?"
Lời nói của hắn, thành công ngăn bước chân của Mộ Diễn Đình.
Bọn họ gọi thời gian độc phát tác là giai đoạn nguy hiểm, lúc ở quán bar độc đột nhiên phát tác, không phải trong giai đoạn nguy hiểm mà trước thời gian hai tuần, may mắn không xảy ra chuyện gì.
Cơ Hi Nguyên tận tình khuyên bảo:"Trong khoảng thời gian này anh nên ở lại New York, em sẽ thường xuyên để ý anh, bây giờ em lập tức đi nghiên cứu thuốc."
"..."
"Em nghĩ, không có gì bất ổn xảy ra, hôm nay hoặc ngày mai độc tính sẽ phát tác."
"Vậy đi, anh chỉ cần chờ hai ngày."
Mộ Diễn Đình đành phải quay lại.
Trước đây, ở New York mười ngày, nửa tháng anh cũng không cảm thấy thời gian quá dài, nhưng hôm nay mới đến một ngày, liền vội vàng muốn trở về.
Tâm tính thay đổi nhanh đến mức anh cũng không thể tin được.
___
Note: Ba tháng trước thực ra không phải Mộ Diễn Đình say rượu mà là do độc phát tác. Thần Ngàn Ấm thì vẫn nghĩ đêm đó anh say rượu.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]