Edit: Diệp Lưu Cát
Thần Ngàn Ấm vừa nói xong, Tô Ngôn Phỉ vội vàng cầm túi xách, chạy một mạch ra ngoài, không dám quay đầu lại.
Nhìn thái độ nịnh bợ của cửa hàng, Thần Ngàn Ấm cũng không thích, nhẹ nhàng kéo tay áo Mộ Diễn Đình ý muốn rời đi.
Trở lại xe, Thần Ngàn Ấm vừa thắt dây an toàn, vừa hỏi:"Chú muốn mua gì trong này sao?"
Trong lòng cô sớm đã biết đáp án, nhưng vẫn muốn nghe chính miệng anh nói.
Mộ Diễn Đình đặc biệt nhìn cô:"Mua nhẫn cưới."
"Mua nhẫn cưới?"
Thần Ngàn Ấm nói lớn, không biết vì ngạc nhiên hay vui mừng.
Nhìn cô như vậy, trong lòng anh có chút xao động, khóe môi cong lên, cố ý trêu chọc:"Lúc đầu nghĩ muốn mua, nhưng hiện tại thay đổi ý định, không mua nữa."
"Vậy sao?"
Nghe anh nói không muốn mua nữa, đáy mắt cô nhanh chóng xuất hiện tia thất vọng.
Mộ Diễn Đình nhìn ra biểu hiện của cô, giọng trầm xuống:"Không vui sao?"
"Không có."
Thần Ngàn Ấm vội vàng phủ nhận, trong lòng lại không ngừng gào thét: Kết hôn nhưng lại không mua nhẫn cưới, cô gái nào sẽ thấy vui vẻ? Oa, xin anh dừng lại!
"Vậy là tốt rồi."
Anh thản nhiên trả lời cô, sau đó khởi động xe.
Thấy anh không muốn tiếp tục nói về chuyện này, Thần Ngàn Ấm cắn môi, trong lòng có chút buồn bực.
Mộ Diễn Đình đáng ghét, Mộ Diễn Đình xấu xa, không có nhẫn sẽ là bằng chứng anh còn độc thân. Không được, anh như vậy, trước sau gì cô cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125145/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.