Edit: Diệp Lưu Cát
"Sao cháu ở đây? Cuộc thi kết thúc rồi sao?"
Anh mới từ sân bay trở về, đang chuẩn bị đến khách sạn đón cô, không ngờ, lại gặp ở đây.
"Không, vẫn chưa kết thúc."
Thần Ngàn Ấm cố nén cơn nóng trong cơ thể, thở gấp trả lời.
Cô bị làm sao vậy? Cả người như bị kiến đốt, nóng đến khó chịu.
Mộ Diễn Đình thấy cô rất lạ, ánh mắt trầm xuống:"Cháu lại uống rượu?"
"Không. Cháu không có uống. Chú... cháu thấy rất nóng..."
Thần Ngàn Ấm ngẩng đầu, ủy khuất bấu vào tay anh.
"Nóng?"
"Đúng vậy, nóng quá nóng quá..."
Đôi mắt của Thần Ngàn Ấm mờ mịt như phủ sương, tim đập nhanh nhìn Mộ Diễn Đình.
Giọng nói của cô khàn khàn xen lẫn chút đau đớn không chịu nổi, Mộ Diễn Đình mày đẹp nhíu lại, cảm thấy có gì đó không ổn, bất ngờ, cô ôm chầm lấy anh.
Khuôn mặt nhỏ nhắn tựa vào ngực Mộ Diễn Đình, cảm giác khó chịu dần tan biến, Thần Ngàn Ấm liền thở một hơi dài, mặt liên tục cọ vào ngực anh.
Hành động của cô khiến Mộ Diễn Đình cả người cứng đờ, ánh mắt anh lập tức sáng lên, dục vọng trỗi dậy.
Một tay nắm lấy cổ tay, mới phát hiện, người cô nóng bỏng, Mộ Diễn Đình sợ hãi, đỡ cô lên ghế.
Theo phản xạ, Thần Ngàn Ấm ngã vào lòng anh, hơi thở ấm áp dần trở nên nặng nề.
"Chú..."
Cô không kìm được lòng gọi nhẹ một tiếng, bàn tay nhỏ nhắn không yên phận sờ loạn trên ngực anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nhan-am-ap-33-ngay/2125135/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.