Diệp Phong hoàn thành lượt huấn luyện đầu tiên, lê tấm thân đau nhức mệt mỏi vào nhà để nghỉ ngơi thả lỏng. Nhìn thiếu nữ thanh nhã đang tu luyện, tròng mắt gã thoáng nét ôn nhu.
Hai năm trước, gã không chịu đựng được cảnh bị tộc nhân trào phúng miệt thị nên rời Diệp gia.
Đem tối, gió lạnh nổi lên.
Cả ngày không ăn gì, gã co mình trong góc, thân thể run rẩy vì lạnh. Khí hải bị phế, không còn nguyên khí hộ thể, gã không cách nào chống chọi được với khí lạnh thấu xương. Nếu cứ tiếp tục mấy canh giờ nữa, có lẽ gã đã mất mạng chốn đầu đường xó chợ ấy.
Ngay lúc gã tuyệt vọng thì trong gió lạnh thoảng mùi thịt, gã liếm môi, mắt đầy khát vọng nhìn về phía có mùi thơm…
Gương mặt thanh tú còn vương nét trẻ con đang tỏ vẻ quan tâm, đôi mắt đen láy hấp háy nhìn gã. Cô cột tóc đuôi ngựa, đen nhánh, sáng lấp lánh. Tà áo lam nhạt càng tô thêm nét thanh nhã, gương mặt cô hơi đỏ lên, hé nụ cười thân thiết.
Bất quá Diệp Phong không chú ý đến gương mặt cô mà tham lam nhìn vào miếng thịt thơm lừng trên tay cô, nước bọt cơ hồ ứa ra.
"Cho huynh này!" Thiếu nữ đưa miếng thịt nướng cho gã, giọng nói ngọt ngào, mười phần lọt tai.
Diệp Phong hít sâu một hơi, quay mặt đi, cơ hồ sử dụng hết nghị lực mới chật vật nói ra được một câu: "Ta không cần ngươi thương hại."
Thiếu nữ không phải là người đầu tiên muốn cho gã thức ăn. Tuyệt đỉnh thiên tài sa vào cảnh đầu đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/193157/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.