"Ồ, thánh sơn sao lại náo nhiệt như thế?" Người trong thông đạo chỉ nhấc chân là đến trước mặt bọn Thẩm Lan.
Gương mặt tiêu sái cùng nụ cười như ánh nắng đột ngột xuất hiện trước mặt chúng nữ. Bọn Thẩm Lan ngây ra mấy giây rồi rướm lệ, kích động lao vào lòng gã.
"Phong! Bọn muội nhớ huynh." Chúng nữ nắm chặt tay áo gã, vùi đầu và hít hà hơi hướm thân thuộc. Họ đợi ngày này quá lâu rồi, đợi đến độ thậm chí cho rằng vĩnh viên mất cơ hội trùng phùng.
"Ta cũng nhớ các nàng…" Gã nở nụ cười vui vẻ, lần lượt ôm từng người mà hôn, cả Vũ Hân cũng vậy, nha đầu khả ái này lập tức đỏ lựng mặt mày.
"Thật ra… đang có chuyện gì?" Gã nhìn rõ tình hình trong trường, gã xuất hiện khiến nhân mã thánh sơn xáo động nhưng mớ con rối thủ hạ của ma tôn thì không còn ý thức, vẫn điên cuồng phát động công kích khiến thánh sơn phải toàn tâm toàn ý tiếp tục nghênh chiến.
Gã nhìn sang ma tôn với vẻ kinh nghi, thoáng tỏ vẻ ngạc nhiên.
"Sát Hoàng? Không phải…" Chỉ thoáng liếc, gã đã nhận ra điểm khác thường của ông ta. Hiện giờ Sát Hoàng không còn là cái thế cường giả lãnh ngạo cô tuyệt khi xưa mà biến thành âm trầm như người chết.
"Ha ha! Phong nhi về rồi… Bất quá hiện tại không phải lúc hàn huyên, giải quyết phiền hà xong thì cứ việc thoải mái dốc lòng với nhau nhỉ?" Thấy gã xuất hiện, Yêu vương thở phào, đồ nhi này xưa nay luôn khiến ong yên tâm, nên ông lên tiếng trêu chọc.
"Sư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393609/chuong-660.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.