"Đúng… lần trước ma tôn xông vào, ta đã phát giác hắn đạt tới ngưỡng đột phá. Lần này có thêm hư giai linh hồn thì không lâu nữa hắn sẽ tấn nhập địa giai." Yêu vương cũng lo lắng.
Mười năm nay, vì ông không còn tu vi, không thể cùng tứ nữ rời thánh sơn truy sát ma tôn nên lão mới hết lần này đến lần khác đánh lén mà tăng tiến. Một khi ma tôn đột phá địa giai, e rằng linh hồn tu vi của ông không đủ để chế ước đối phương nữa.
"Chúng ta đuổi theo liều với hắn." Mộ Dung Tử Thanh xung động: "Thánh sơn hiện có hơn mười vị thánh giai, cộng thêm bốn chúng ta liên thủ, vị tất không hạ được ác ma đó."
"Không được…" Yêu vương xua tay ngăn lại: "Với thực lực hiện giờ của ma tôn, dù chúng ta liên thủ cũng không lấy mạng được hắn. Hà huống, nhiều ra khỏi thánh sơn thế này, ma tôn lại giảo hoạt, e rằng chỉ tổ dâng thêm linh hồn cho hắn. Nếu các con có ai bất trắc… lúc Phong nhi về, vi sư ăn nói với nó thế nào?"
"Đúng, có Phong ở đây, chúng ta việc gì phải sợ ác ma." Nhắc đến Diệp Phong, Thẩm Lan u oán thở dài, tam nữ cũng tỏ vẻ nhung nhớ.
Mười năm rồi, gã bặt tăm hơi. Tuy Yêu vương biết gã không nguy hiểm gì nhưng gã không xuất hiện, chúng nữ không thể yên lòng.
"Yên tâm. Phong nhi nhất định bình an vô sự quay về." Yêu vương dịu giọng khuyên.
"Yêu vương điện hạ!" Võ tôn gục dưới đất lại nói: "Ma tôn trước khi đi có nói…"
"Nói đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393607/chuong-658.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.