Trên thinh không cách thánh sơn rất xa, bốn bóng người nhếch nhác lao đi, không dám dừng lại tí nào. Chính là tứ thánh thất bại dưới tay bọn Hồng Diệp.
"Mẹ nó chứ, bốn xú bà nương đó sao lại lợi hại như vậy!" Thấy không ai đuổi theo, bốn người mới thở phào, một người buột miệng mắng.
"Thật ra tu vi của chúng chỉ hơn chúng ta một mức nhưng thủ đoạn thật quá đáng sợ… Cả thánh kỹ của thánh sứ năm xưa cũng không lợi hại thế." Tứ thánh đương nhiên không biết thánh kỹ cũng chia thành đẳng cấp, thánh sứ ở Võ Nguyên đại lục cùng lắm chỉ thi triển được hư giai thánh kỹ còn bọn Hồng Diệp biết địa giai thánh kỹ, uy lực tất nhiên khác nhau.
"Chúng ta nên làm thế nào? Lão nhị không may chết trong tay Yêu vương, chỉ còn lại bốn chúng ta, đúng là đã mất phu nhân lại thiệt quân." Một thánh giai mệt mỏi nói.
"Còn thế nào nữa? Lần trước chúng ta đã kết thù với Yêu điện, bốn xú bà nương đó tất nhiên không tha cho chúng ta. Giờ chỉ còn cách tạm thời ẩn mình, đề thăng thực lực để sau này Đông sơn tái khởi!" Lão đại trong ngũ thánh trầm ngâm một lúc rồi nói.
"Đông sơn tái khởi? Chúng ta có thể sao?" Lão tam trong ngũ thánh nhăn nhó: "Đối phương từ thánh địa quay về, tu vi cao hơn chúng ta nhiều, còn tu luyên thánh kỹ uy lực hùng hậu, chúng ta có gì?"
"Đạt tới thánh giai rồi, chúng ta đều biết, muốn tiến bộ hơn phải dựa vào sức mạnh linh hồn, nhưng La hồn quả còn lại của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393603/chuong-654.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.