Thánh tôn khẽ dùng cái đầu chỉ còn là hư ảnh chạm vào Tiểu Hôi rồi giải thích: "Mộc linh thạch vốn không có sinh mệnh, nhưng bản tôn ẩn tàng vào rồi, thì vì thú hồn thụ thuơng nghiêm trọng, cần nhiều sinh mệnh khí tức để tu bổ. Nhưng linh khí ở Võ Nguyên đại lục kém xa thánh địa, sinh mệnh khí tức càng hiếm hoi…"
"Nên thú hồn của bản tôn kinh qua rất nhiều năm tháng mới dần lấy đủ sinh mệnh khí tức, hồi phục phần nào. Nhưng… khi bản tôn tỉnh lại thì bất ngờ nhận ra do mộc linh thạch trường kỳ tắm trong sinh mệnh khí tức nên sản sinh ra một sinh mệnh mới. Sinh mệnh này được thú hồn của bản tôn ảnh hưởng mà có một phần truyền thừa, từ đó có ý thức độc lập."
"Sinh mệnh mới đó là Tiểu Hôi!?" Diệp Phong hơi chấn kinh, thiên địa bao la có đủ chuyện lại, Tiểu Hôi lại từ tảng đá chui ra.
"Không sai!" Thánh tôn gật đầu, khẳng định suy đoán của gã.
"Tiểu Hôi là thạch hầu... Thánh tôn là phụ mẫu Tiểu Hôi..." Tiểu Hôi thương tâm òa lên khóc, khó khăn lắm nó mới biết thân thế thì lại ly kỳ như thế. Thánh tôn sinh thành ra nó vì mất thân thể mà chỉ còn trạng thái thú hồn.
Diệp Phong ôm chặt nó hỏi tiếp: "Lúc Diệp Phong và Tiểu Hôi gặp nhau chắc Tiểu Hôi mới sinh ra? Thánh tôn đại nhân ở trong mộc linh thạch lâu như vậy, lẽ nào không bị đại lục cường giả phát hiện?"
Ninh Tĩnh sâm lâm không phải chỗ quá nguy hiểm, một khối mộc linh thạch tồn tại mấy vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393594/chuong-645.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.