Đao hổ nén giận: "Chúng ta có giao dịch gì để bàn, ta ở đây không phải vì nhân loại người mà vì bảo vệ an nguy của Tiểu Hôi đại nhân."
"Vậy thì các hạ nên nghe cho kỹ giao dịch này." Diệp Phong không giận, tiếp tục cười bảo: "Mỗ chỉ cần khi các hạ bảo vệ Tiểu Hôi thì bảo vệ luôn các vị ở đây. Mỗ… sẽ cung cấp đủ hồn lực cho các hạ thăng nhập địa thánh giai, thế nào?"
Đao hổ ngẩn ra, lòng dậy sóng.
Hồn lực với yêu thú nhất tộc cũng là tài liệu tu luyện quý giá. Nhưng hiện tại các địa vực quan trọng của thánh địa đều bị Thánh điện và Vu võ chiếm cứ, phần của yêu thú rất thiếu thốn… Không vì thế năm xưa nó đã chẳng dừng chân mãi ở cảnh giới hư thánh điên phong mà không thể đột phá, sau cùng thất thủ bị Thánh điện bắt sống, biến thành nô thú.
Nó hiểu rõ hơn ai hết tầm quan trọng của thực lực với yêu thú nhất tộc. Diệp Phong có thể cung ứng đủ hồn lực cho nó thì dù thế nào cũng là dụ hoặc cực lớn với nó.
"Giúp ta thăng nhập địa thánh giai... ngươi có biết cần bao nhiêu hồn lực không?" Đao hổ sầm mặt, với tu vi của Diệp Phong dù có thực lực hư thánh cũng không có nhiều hồn lực như thế.
"Hi hi, Đao hổ, Phong ca ca gì thì không có chứ hồn lực thì ta dám chắc, đủ cho ngươi tiến giai… Nên ngươi cứ yên tâm." Tiểu Hôi nói đỡ cho Diệp Phong, hồn lực trong tay gã đủ cho một võ giả mới tiến nhập hư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393543/chuong-594.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.