Lúc đó, năm vu thánh quanh đó cũng đuổi kịp, trừ tử phát tráng hán, bốn người kia vẫn truy kích Diệp Phong. Trong tình huống đông hơn, tiểu đội đó chưa bao giờ thua thiệt thế này, tất nhiên không tha cho gã.
"Thương thế của ngươi thế nào?" Tử phát tráng hán đỡ đồng bạn thụ thương lại, hỏi gấp.
"Còn chưa chết được." Vu thánh đó nghiến răng nghiến lợi rít lên: "Các vị nên cẩn thận, tiểu tử đó thập phần quỷ dị, thực lực chân chính vượt xa tu vi. Quyền ban nãy rõ ràng là sức mạnh nhục thân, có bóng dáng Thần thông thuật của bản tộc."
"Sao lại như vậy, ban nãy hắn thi triển lĩnh vực, rõ ràng là khí tức võ giả cơ mà?" Tử phát tráng hán kinh ngạc.
"Nên ta mới nói tiểu tử đó rất quỷ dị, dám đơn thương độc mã gây chiến với chúng ta thì thực lực không thể xem thường…" Nhớ lại Tiễn khí không gian, vu thánh đó lại hít một hơi khí lạnh, nỗi sợ như gặp mặt tử thần đó, y vĩnh viễn không quên bởi chưa từng gần với hơi thở tử vong đến thế.
"Từ dấu vết chúng ta truy kích cho thấy hắn còn đồng bạn. Nên…" Tử phát tráng hán nheo mắt thoáng nghĩ ngợi: "Mục đích của hắn chắc là thu hút chúng ta rời khỏi hồn khoáng để đồng bạn có cơ hội đoạt lấy."
"Chắc vậy, bất quá đồng bạn của hắn không có thực lực như hắn, bằng không với nhân số của chúng, hoàn toàn đánh bại được chúng ta."
"Không sai, vậy ngươi ở lại đây dưỡng thương, bảo vệ hồn thạch… mấy võ hoàng còn lại chắc không làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393536/chuong-587.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.