"Phù, đúng là may mắn." Hỏa thánh thở phào nhẹ người, nhìn Diệp Phong với vẻ bội phục: "May mà năng lượng các hạ tu luyện có thể diệt hết nguyên lực khí tức của chúng ta, không thì với cảm tri của các thiên thánh tất sẽ truy ra chúng ta. Lúc đó thì phiền hà không nhỏ."
"Đương nhiên, ca ca xuất chúng nhất." Hạ Kỳ Lạp tự hào ôm tay gã, cười vui vẻ.
"Chúng ta nên làm gì bây giờ? Mộ đại nhân biết thời gian chúng ta đến thánh địa, nếu dằng dai quá, e sẽ bị Thánh điện hoài nghi." Thẩm Lan khẽ nói, cô tinh tế cẩn thận nên hơi lo lắng.
"Về điểm này, Lan cô nương bất tất lo lắng. Thánh điện không quy định thánh tiềm giả tiến nhập thánh địa là phải đến bái kiến ngay. Lão phu có thể nói rằng dẫn các vị về nơi ở, dạy dỗ các việc cần chú ý khi bái kiến sau đó mới đến Thánh điện. Việc đó rất bình thường." Hỏa thánh giải thích.
"Vậy thì chúng ta quan sát Thánh điện đã, coi như xem xét tình hình." Diệp Phong ngẫm nghĩ một lúc rồi lên tiếng. Đột nhiên đến nơi lạ lùng, tất yếu phải xem xét hoàn cảnh thế nào đã.
"Các vị nên quan sát tình hình. Nhưng phải chú ý, ở những khu vực không người thường có nhân viên tuần tiễu, để bị họ phát hiện tung tích thì rầy rà to." Hỏa thánh nhắc.
"Nhân viên tuần tiễu, tu vi như thế nào?"
"Nhân viên tuần tiễu bình thường chỉ có tu vi hư thánh. Bất quá nhân viên cao cấp thì tu vi đều là địa giai. Nhưng không có tình huống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393524/chuong-575.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.