"Lớn mật." Hai hoàng vệ cuống lên, trơ mắt nhìn thiếu gia bị đối phương đánh gãy một tay, từ đáy lòng họ cực kỳ hoảng sợ. Hỏa nguyên thiên thánh truy cứu việc này thì họ khó thoát tội.
Một hoàng vệ che chở cho Liệt Diễm như ánh chớp, đề phòng Diệp Phong tiếp tục hạ sát thủ. Người còn lại thi triển lĩnh vực, hỏa nguyên cự phủ khoảnh khắc sau đã ngưng tụ trên đầu gã, chém xuống mạnh mẽ. Hai bên lưỡi phủ, không khí cong đi vì nhiệt độ quá cao, thiên địa phảng phất chỉ còn lại ngọn lửa rừng rực đó.
"Thập bát điệp chấn!" Gã vung bổng va chạm với cự phủ.
"Ầm." Không gian nát vụn, tiếng nổ vọng đất trời. Diệp Phong và viên hoàng vệ đều run người, đoạn gã bắn đi hơn trăm thước mới hóa giải được hết lực đạo xung kích.
"Tay… tay ta." Liệt Diễm gầm lên khàn khàn: "Lấy lại tay cho ta."
Đoạt lại được cánh tay trái, hắn có thể dựa vào thần đơn diệu dược của thánh địa mà hoàn toàn phục nguyên. Nhưng không có thì đơn dược thần kỳ đến đâu cũng không thể khiến tay hắn mọc ra. Tuy tính mạng không sao nhưng hắn không muốn làm một thiếu gia cụt tay.
"Trả tay thiếu gia lại đây. Ta sẽ để ngươi toàn thây." Hoàng vệ vừa giao đấu với Diệp Phong nộ khí xung xung uy hiếp.
"Để ta toàn thây?" Diệp Phong cười nhẹ, làm lơ đối phương. Gã cởi cái vòng xanh trên tay Liệt Diễm xuống, đó là trữ vật giới của hắn. Gã quét thần niệm vào, trừ hai bí tịch và đôi chút đơn dược thì toàn là thánh khí,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393405/chuong-455.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.