"Độc Cô thế gia, Độc Cô Diệt Phong! Ba mươi tuổi, lục giai!" Ngày hôm sau, Độc Cô Diệt Phong đấu trước. Diệp Phong đã hoàn thành một trận nên không cần đấu hôm nay.
Thánh giả đã tuyên bố hai vị bất thế thiên tài tham gia vụ cá cược, các tuyển thủ khác không có gì bất mãn. So với Diệp Phong và Độc Cô Diệt Phong, dù tuổi tác hay tu vi của họ quá cách xa, nên chúng nhân chỉ nhao nhao nghị luận xem trong hai thiên tài, ai sẽ thắng.
"Các vị bảo Diệp Phong và Độc Cô Diệt Phong, sau cùng ai sẽ thắng?"
"Đương nhiên là Độc Cô Diệt Phong! Ưu thế tuổi tác của Diệp Phong rất lớn nhưng Độc Cô Diệt Phong cũng có hệ số không nhỏ. Thành tích tổng là xem có được bao nhiêu điểm cơ bản. Tu vi hai bên chênh nhau như vậy, Độc Cô Diệt Phong chỉ cần chiến thắng một đối thủ ngũ giai là triệt để áp chế Diệp Phong."
Đánh bại một đối thủ ngũ giai, với kẻ có tu vi lục giai nưh hắn không khó gì. Như thế hắn giành được 2x5x2-2 = 18 điểm. Điểm số này, một tuyển thủ chỉ với nhị giai tu vi dù trẻ tuổi đến đâu cũng khó giành được.
"Trận đầu của Diệp Phong miễn cưỡng hòa với tam giai thì phải? Ta thấy dù y còn dư lực thì thắng tam giai cũng khó. Như vậy phần thắng của y quá thấp."
"Dù nói thế nào, khả năng Độc Cô Diệt Phong thắng lợi sau cùng cao hơn Diệp Phong nhiều. Ta chọn Độc Cô Diệt Phong!"
"Không sai!"
"Có lý!"…
Tiếng nghị luận đó liên tiếp chọc vào tai Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393399/chuong-449.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.