Chương trước
Chương sau
"Thành tích?" Diệp Phong nhướng mày hỏi: "Lẽ nào các tuyển thủ có tư cách thánh tiềm giả còn chia ra cao thấp sang hèn?"
Thương Khâu cười ha hả giải thích: "Không phải, mục tiêu tuyển chọn là lấy những cường giả trẻ tuổi thích hợp đến thánh địa làm dự bị. Chỉ cần đoạt vé, tương lai thánh địa sẽ bồi dưỡng như nhau."
"Chỉ có điều đã là thi đấu thì phải có điểm. Điểm cao hay thấp không chỉ liên quan đến danh dự của các thế lực mà thiểu hiện một mức độ nào đó thực lực và tiềm lực của thánh tiềm giả. Thánh địa để cổ vũ các thế lực tích cực cạnh tranh, lựa chọn nhiều thanh niên ưu tú nên có quy tắc thưởng phạt rõ ràng."
"Chà." Gã nổi hứng hỏi: "Đối với thánh địa tuyển bạt tái, tại hạ không hiểu gì, chẳng hiểu tộc trưởng có thể nhân cơ hội này giải thích tường tận chăng?"
"Ha ha, dù tiểu hữu không yêu cầu, lão phu cũng sẽ giải thích cặn kẽ." Thương Khâu hơi ngừng một chút rồi từ từ nói: "Phương thức thi đấu không phải các tuyển thủ giao thủ. Vì cách biệt về tuổi tác, tu vi nên giao đấu không thể hiện được tiềm chất thật sự của tuyển thủ."
Diệp Phong gật đầu hiểu ý. Một nhất giai võ tôn ba mươi tuổi và bốn mươi tuổi thì tiềm lực cách nhau rất xa. Kết quả giao đấu giữa nhất giai võ tôn ba mươi tuổi và ngũ giai võ tôn bốn mươi tuổi không có gì phải bàn nhưng kết quả đó không có nghĩa là thực lực sau này của ngũ giai võ tôn sẽ hơn được nhất giai. Đối phương còn tới mười năm để tu luyện.
"Thi đấu là so sánh điểm số. Thánh địa chuẩn bị đối thủ từ võ tôn nhất giai đến thất giai, cho các tuyển thủ chọn. Mỗi đối thủ có điểm số tương ứng."
"Điểm cơ bản?" Lại một từ mới buộc gã buột miệng hỏi.
"Điểm cơ bản là thực lực của các tuyển thủ. Thăng đối thủ ở thực lực nào chứng minh mình ở cấp đó." Thương Khâu gật đầu: "Nhưng phải chú ý mỗi trận không quá nửa canh giờ. Nếu chưa phân thắng bại thì điểm cơ bản không đổi, nếu thắng thì điểm gấp đôi, còn thua… điểm là không."
Cách chấm này khá lạ. Diệp Phong cười thầm.
"Điểm tiềm lực tuổi tác của tuyển thủ thì sao?"
"Mỗi tuyển thủ đều không được quá bốn mươi tuổi. Lấy tuổi này trừ đi mười là hệ số tăng điểm từ tuổi tác." Thương Khâu nói: "Tỷ như Diệp tiểu hữu hai mươi hai tuổi, bốn mươi trừ đi hai hai còn mười tám. Hệ số tuổi tác của tiểu hữu là 1.8, theo điểm cơ bản của đối thủ mà tiểu hữu thắng nhân với hệ số này sẽ thành điểm tổng hợp thực lực."
Nói đơn giản, thực lực tổng hợp của Diệp Phong là: điểm cơ bản nhân với (1 + 1.8)! Trẻ hơn một tuổi thì điểm tổng hợp thực lực được thêm một phần mười. Phương thức này phi thường công bình.
2.8. Đó là hệ số nhân cực cao. Thanh niên mới hai mươi hai tuổi đã có thể tham gia thánh địa tuyển bạt tái cực kỳ hiếm có.
"Hơn nữa, điểm tổng hợp thực lực xong còn điểm thưởng. Điểm thưởng này căn cứ vào đẳng cấp của đối thủ và của tuyển thủ mà tính. Thêm một cấp là thêm hai điểm. Đối thủ đẳng cấp cao hơn thì điểm thưởng là chính, kém hơn thì là phụ, bằng nhau thì điểm thưởng bằng không."
Lần này gã đã hiểu rõ. Thánh địa coi trọng nhất là tuổi tác và chiến lực của tuyển thủ, bất cứ điểm nào trong hai điểm cũng được tăng điểm không ít. Bất quá điểm cơ bản là quan trọng nhất, chiến thắng thất giai đối thủ đạt tới 14 điểm còn thắng nhất giai đối thủ chỉ được vỏn vẹn hai điểm. Cách biệt này, dù mọi thủ đoạn tăng điểm hệ số đều không so được.
"Nhưng muốn được điểm thưởng cũng không dễ dàng. Đối thủ mà thánh địa sắp xếp cho tuyển thủ là vô địch so với cùng cấp." Ngữ khí Thương Khâu đột nhiên nhỏ đi: "Phương thức giao đấu của đối thủ cực kỳ quái dị. Diệp tiểu hữu mà thượng đài thì nên cẩn thận. Tuy đối thủ do lĩnh vực của võ hoàng cường giả mô phỏng thành nhưng cực kỳ lợi hại. Tuyển bạt tái xưa nay chưa chừng có ai vượt hai cấp mà chiến thắng đối thủ, dù vượt một cấp cũng hiếm thấy. Theo kinh nghiệm, mọi tuyển thủ chiến thắng vượt cấp đều được thánh địa chọn, có được tư cách thánh tiềm."
"Kể cả nhất giai chiến thắng nhị giai?" Chiến thắng một nhị giai đối thủ, điểm cơ bản chỉ là bốn, dù hệ số tuổi tác cao hơn thì điểm chung cũng không thể quá cao.
"Không sai! Số tuyển thủ đạt tiêu chuẩn bằng điểm chỉ chiếm non nửa, toàn là tinh anh của tinh anh, thiên tài trong các thiên tài. Diệp tiểu hữu giành được tư cách này, phần thưởng của thánh địa sẽ cao hơn hẳn." Thương Khâu mỉm cười đầy mong ngóng: "Hơn nữa, thánh giả đại nhân làm giám thị sẽ căn cứ vào biểu hiện của mỗi tuyển thủ mà cho thêm điểm. Cao nhất lên tới mười điểm. Thánh giả giám thị lần này là lưỡng vị đại nhân mà tiểu hữu từng gặp, họ đều rất tán thưởng tiểu hữu."
Hàm ý của y là dù Diệp Phong không đạt đủ điểm tiêu chuẩn thì lưỡng vị thánh giả cũng sẽ cho đủ điểm để gã qua ải.
"Vậy… điểm tiêu chuẩn là bao nhiêu?" Diệp Phong hiếu kỳ.
"Mười sáu điểm."
Mười sáu? Diệp Phong ngẩn người. Mười sáu điểm là đủ tư cách còn hai thánh giả có thể cho riêng tới mười điểm. Nếu họ cố ý muốn tuyển thủ nào đó qua ải thì đối phương chỉ cần đạt sáu điểm là xong.
Sáu điểm. Một võ tôn nhất giai bốn mươi tuổi chiến thắng nhị giai đối thủ là có bốn điểm cơ bản và hai điểm thưởng, cộng lại vừa đủ sáu. Có nghĩa là chỉ cần vượt giai chiến thắng đối thủ sẽ được thánh giả ưu ái, đương nhiên có vé tuyển thẳng.
"Tức là được tuyển hay không hoàn toàn do ý thánh giả?"
"Đối với tuyển thủ không đủ mười sáu điểm thì đúng là thế." Thương Khâu thừa nhận: "Mỗi lần thánh địa chọn đủ hai mươi lăm đến ba mươi tuyển thủ. Nhưng thường không đủ mười người giành được mười sáu điểm. Thế lực tiến cử những người này được thưởng hơn nhiều các thế lực còn lại."
"Tiếp đó, nếu lấy được một trong ba vị trí điểm cao nhất, thế lực tiến cử sẽ được thưởng gấp đôi." Ba cường giả Thương gia không giấu được nét hâm mộ trong mắt, xem ra phần thưởng này rất hấp dẫn.
Diệp Phong thầm tính toán, chỉ cần thắng một tam giai đối thủ là đạt 6 x 2.8 + 2 = 18.8 điểm, tuy dốc toàn lực sẽ đạt điểm cao hơn nhưng mục đích của gã chỉ là tư cách tiến nhập thánh địa, thể hiện quá không phải việc làm thông minh. Sư phụ từng dặn năm xưa lão nhân gia vì thể hiện thực lực quá mức nên bị nhân vật cấp cao của Thánh điện chú ý rồi bị lộ bí mật Nguyên Thần quyết, từ đó mà xảy ra một loạt bi kịch…
"Thương tộc trưởng, ba vị trí đứng đầu thì Diệp Phong không dám chắc, nhưng nhất định sẽ lấy một vé vào trực tiếp để cảm tạ ơn tiến cử của Thương gia."
"Đâu có, đâu có. Nếu đúng vậy, Thương gia sẽ có hậu tạ." Ba người Thương gia lập tức cười tươi như hoa.
Không đầy mấy ngày, bốn người đến dưới chân thánh sơn.
Diệp Phong phóng mắt nhìn, dưới chân núi mênh mông bát ngát, không hiểu kéo dài mấy trăm dặm mà không thấy đường kết thúc. Ngọn núi này cao chưa từng thấy, gã nhìn hết tầm chỉ thấy lờ mờ đỉnh núi là một cây trụ vút lên trời, đỉnh găm vào mây không biết bao nhiêu trượng. Mây trên cao đủ sắc đủ màu, phát ra ngũ hành năng lượng khí tức nồng đượm.
Dù ở chân núi cũng cảm thụ được nơi này là chốn tu luyện tuyệt vời.
Thương Khâu không hiểu lấy đâu ra chìa khóa mở thông đạo cho bốn người sóng vai đi vào, rồi mới bay lên không, lướt đến chỗ tiếp đãi thánh tiềm hậu tuyển nhân.
Vừa tiến nhập phạm vi thánh sơn, gã kinh ngạc nhận ra có không ít võ hoàng khí tức gần đó. Theo phán đoán sơ bộ của gã, có không ít cao giai võ hoàng. Lẽ nào võ hoàng cao thủ của các thế lực đều đưa thánh tiềm hậu tuyển nhân đến? Bằng không trong thánh sơn sao lại có nhiều võ hoàng cường giả như thế?
Thương Khâu nhận ra nghi vấn của gã, mỉm cười giải thích: "Thánh sơn là tổng căn cơ của thánh địa tại Võ Nguyên đại lục, xưa nay do người thánh tộc nắm giữ, thất tông tam bang ngũ thế gia cũng phải thần phục họ. Bất quá, trừ phi thánh địa truyền xuống ý chỉ nào đó, không thì thánh tộc tuyệt đối không can thiệp vào việc ở đại lục."
"Thánh tộc?" Diệp Phong lại kinh ngạc. Nguồn: truyentop.net
"Ha ha. Thánh tộc, chỉ người có đôi chút địa vị và thân phận trong thánh địa mới có xưng hiệu đó." Thương Khâu cười bảo: "Chỉ cần tương lai thực lực Diệp tiểu hữu đạt đến trình độ nhất định sẽ được chấp thuận đứng vào hàng ngũ thánh tộc. Từ đó đời sau của tiểu hữu được hưởng thụ danh thánh tộc, được đưa vào thánh địa, hưởng thụ vô thượng vinh quang!"
Gã thầm gật đầu, thánh tộc là cường giả thật sự mà sư phụ từng đề cập, có thể đưa thực lực vượt sơ đoạn thánh giai trong chiến tranh tàn khốc, được Thánh điện thừa nhận. Tiếc rằng tỷ lệ này không đầy một phần trăm.
"Theo lão phu biết, thánh tộc cũng phân đẳng cấp. Thánh tộc quản lý sự vụ ở thánh sơn chỉ có thân nhân và đời sau của thánh tộc thân phận thấp, đằng nào việc lặt vặt cũng cần người làm. Còn thánh tộc cấp cao thì thân phận cực kỳ tôn sùng, dù không có thực lực mạnh cũng có đặc quyền. Bất quá lão phu chưa gặp, ha ha."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.