Chương trước
Chương sau
Lại nói về làn bạch quang bao lấy Diệp Phong bay về phía đông, không lâu sau thì đến một đỉnh núi ở Vụ Ẩn sơn mạch.
Khí lưu mềm mại khẽ đẩy, đưa gã xuống đất.
"Sư phụ!" Bạch quang tan đi, gã nhìn rõ dung mạo đối phương, tức thì hớn hở. Thật ra đây là lần đầu gã thấy mặt sư phụ, lão đầu gặp ở Ngọa Lăng thành là dung mạo hóa trang của ông, hình ảnh trong Nguyên Thần quyết chỉ là một đạo thần thức, tuy cũng giống hiện tại nhưng suy cho cùng không phải chân thân. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - truyentop.net
Sư phụ chừng ngoài ba mươi, thanh lãng tuấn dật, mặc tà áo trắng, dáng vẻ như thần tiên, thần thái không khác gì trong Nguyên Thần quyết.
"Lão nhân gia sao lại biết đồ nhi gặp nguy hiểm mà đến cứu?"
"Nếu ta không vô tình đi qua Vân Châu, nghe kể về con, biết con hôm nay sẽ đấu với Lục Lâm bang nên đến xem tiến độ tu luyện của con thế nào, thành ra ở lại thêm vài ngày." Sư phụ mỉm cười, có vẻ tán thưởng: "Tạm được, đấu với lục giai võ tông đến mức đó coi như không mất mặt vi sư."
Mặt gã nhăn đi: "Con chỉ là thất giai võ sư ai, trọng thương được lục giai võ tông cũng là xuất sắc lắm rồi."
Với đẳng cấp võ sư mà đả thương cao giai võ tông, thậm chí hai lần uy hiếp tính mạng đối thủ, thành tích đó đủ để ngạo thị đại lục, nhưng với sư phụ chỉ đáng với hai chữ tạm được.
"Vi sư bảo tạm được là tiến độ tu vi của con, nhanh hơn ta tưởng tượng một chút. Nhưng lĩnh ngộ với Nguyên Thần quyết thì tệ quá." Sư phụ không khách khí: "Bằng không với đẳng cấp võ sư thất giai của con sao lại bị một cao giai võ tông chẳng có bản lĩnh gì đánh cho thành thế này?"
Diệp Phong mím môi thầm nhủ: Đường đường Vân Châu nhất bá mà bị nói thành cao giai võ tông không có bản lĩnh gì… Sư phụ đúng là hoành tráng, lão nhân gia công lực thâm hậu, không coi võ tông ra gì nhưng ở cương vị võ sư thì võ tông là địch nhân không thể vươn tới. Đấu với Tô Chiến Thiên đến mức đó, gã tự thấy mình đã tận lực.
"Vi sư biết con không phục." Sư phụ thản nhiên cười: "Lúc ta có thực lực như con quả thật không cách nào bức lục giai võ tông đến mức đó."
Gã nháy mắt, đã vậy sao sư phụ lại mắng mình? Gã đợi nghe tiếp.
"Nhưng lúc ta còn là võ sư, thể nội chưa ngưng tụ được khí hải, còn con có đến ba cái. Tiếc là con có cơ duyên nhưng không biết sử dụng, thật ngu xuẩn quá mức." Lắc đầu đầu tiếc nuối, sư phụ lại bảo: "Con cho rằng vì sao vi sư sáng tạo Nguyên Thần quyết, thành tựu sau cùng là ngưng tập ngũ hành khí hải? Với cách giao chiến như của con hiện giờ thì một khí hải với ba khí hải có gì khác nhau?"
Diệp Phong nhíu chặt chân mày, lặng lẽ suy ngẫm. Đích xác! Lúc giao chiến gã chỉ sử dụng một loại nguyên lực, nếu uy lực của võ kỹ không hơn nhau thì sử dụng khí hải nào cũng thế, đổi sang khí hải khác để chiến đấu cũng chỉ tăng thêm sức bền, nhưng sau rốt vẫn là mức độ nguyên lực quyết định.
Sư phụ nói vậy tức là nhiều khí hải còn có ưu thế nào khác mà gã chưa biết? Nhưng đồng thời điều động hai loại nguyên lực không thể tăng cường uy lực mà còn vì nguyên lực bài xích nhau nên giảm đi, thậm chí không khống chế được nữa.
"Không gian trong nguyên trạc là ta mô phỏng năng lượng lĩnh vực khi Nguyên Thần quyết đại thành. Con có thể triển ngũ hành tương sinh lúc luyện chế nguyên đơn, lẽ nào lại không thể với thể nội?" Khóe môi sư phụ nhếch lên ý vị.
"Ý sư phụ là…" Gã chợt đốn ngộ, tim đập nhanh hẳn.
Hiện tại gã có mộc, kim, thổ tam hệ khí hải, trong đó mộc có thể sinh kim, nếu lợi dụng thổ nguyên lực khứ sinh ra kim nguyên thì số lượng kim nguyên lực sẽ tăng lên mấy lần chăng? Ngũ hành tương sinh không đơn giản như thế.
Gã vốn có đẳng cấp nguyên lực là thất giai võ sư, nếu sử dụng thổ nguyên cùng đẳng cấp để tương sinh thì kim nguyên lực có thể thi triển sẽ vượt thiên địa chi lực mà nhất giai võ tông điều động được. Kim nguyên hùng hậu như vậy thi triển Linh tê nhất chỉ và Tru thần tiễn, uy lực khẳng định cao hơn một bậc, kim nguyên thân pháp cũng sẽ biến đổi hơn nhiều.
Quá mạnh. Nếu thì thí lợi dụng thổ kim khí hải tương sinh, kim nguyên uy năng bạo phát ra thậm chí hơn cả hiệu quả của nguyên đơn, hơn nữa không có tác dụng phụ nào. Còn gã vẫn sử dụng thêm nguyên đơn, dù thi triển lục phẩm võ kỹ thông thường cũng đấu được với Tô Chiến Thiên? Gã chợt thấy kích động vô vàn.
"Xem ra con đã hiểu được đôi chút, tuy trước mắt con chỉ hai khí hải có thể đồng thời lợi dụng đạt đến hiệu quả tương sinh. Sau này gom đủ ngũ hành, ngũ hành khí hải đồng thời tuần hoàn tương sinh, uy lực sẽ vượt giả võ giả cùng cấp. Hơn nữa ngũ hành nguyên lực sẽ do con tự do lựa chọn thi triển."
Không sai. Kim sinh thủy, thủy sinh mộc, mộc sinh hỏa, hỏa sinh thổ, thổ sinh kim, ngũ hành hoàn chỉnh tuần hoàn, nguyên lực sẽ không phân ra các thuộc tính nữa, hiệu quả sẽ vượt gấp mười lần, hai mươi lần… Uy lực tuyệt đối kinh thế hãi tục! Ngũ hành đầy đủ thì chọn loại nguyên lực nào để bắt đầu hay kết thúc là tùy gã. Không như hiện tại, chỉ có thể là thổ sinh kim.
"Đa tạ sư phụ chỉ dẫn." Gã hưng phấn đến độ suýt nhảy lên, nhưng vì thương còn nặng, thân thể chỉ búng lên là đau thấu xương.
"Nuốt viên thuốc liệu thương này trước đã." Sư phụ mỉm cười, thấy gã cuống lên liền đưa cho một viên thuốc trắng ngần.
Gã uống ngay, lập tức cảm nhận được luồng sinh mệnh năng lượng hùng hậu, cực kỳ giống nguyên nguyên lực nhưng hiệu quả liệu thương còn hơn. Đặc biệt trong đó còn có lực sinh trưởng khiến mọi vết thương trên mình gã nhanh chóng lành lại.
"Đó là đơn dược gì? Cũng do Nguyên Đơn quyết luyện chế ư?" Gã hiếu kỳ bởi chưa từng thấy loại đơn dược này.
"Đó là phương thuốc gần đây vi sư sáng chế ra, lấy sinh trưởng chi lực của mộc nguyên phối hợp với tư dưỡng chi lực của nguyên nguyên lực sẽ sinh ra hiệu quả liệu thương tốt nhất. Vi sư gọi là Sinh hóa đơn, từ lục phẩm trở đi là luyện chế được. Giờ con đạt đến yêu cầu nên vi sư sẽ truyền cho con." Sư phụ đặt tay lên trán gã, tin tức tràn vào óc, trừ Sinh hóa đơn còn mấy phương thuốc mới và phương pháp luyện chế.
"Đúng rồi, lúc trước vi sư thấy con sử dụng kỹ năng kích phát nhục thân, tựa hồ giống với pháp môn của một chủng tộc viễn cổ, không hiểu con học ở đâu…" Sư phụ đột nhiên hỏi.
"Sư phụ cũng biết Vu võ tộc?" Gã kinh ngạc, Vu võ đã tuyệt tích mấy vạn năm, sư phụ biết tới từ đâu?
"Quả nhiên là Thần thông thuật của Vu võ sao? Vi sư từng phát hiện di tích của họ, hiểu được qua qua. Nguyên Thần quyết của vi sư cũng có đôi chút liên quan đến công pháp của họ. Nhưng vi sư thấy con thi triển có vẻ không phải Thần thông thuật thật sự? Hoặc là Thần thông thuật thô thiển nhất?"
"Đồ nhi thi tiển một loại cơ sở Thần thông thuật. Thần thông thuật thật sự chia làm hai loại…" Gã giải thích cặn kẽ, lúc đó sư phụ mới tỉnh ngộ.
"Tức là lúc trước ta được thấy hình thể Thần thông thuật và vu chú Thần thông thuật?"
"Sư phụ đã tận mắt thấy có người thi triển Thần thông thuật?" Diệp Phong lại kinh ngạc.
"Không có gì lạ, Vu võ chỉ biến mất tại Võ Nguyên đại lục chứ chưa tiêu vong. Ta từng thấy Vu võ, lại giao thủ với họ, Thần thông thuật đích xác uy lực phi phàm." Sư phụ cảm khái.
"Chuyện đó… không thể nào. Vu vũ tộc còn có tryền thừa?"
"Đợi khi thực lực của con đạt đến nhất định trình độ, sẽ hiểu được một số chuyện. Giờ có nói cũng vô ích." Sư phụ mỉm cười: "Nếu sau này có người tự xưng là đến tự thánh địa thì con cứ nghe theo họ sắp xếp, trước khi thực lực của con đạt mức đại thành thì việc đó chỉ có lợi. Nhưng không nên tin họ tất cả… hừ, họ không có ý tốt gì đâu, sau này vi sư sẽ cho con biết."
Gã gật đầu nửa hiểu nửa không, sư phụ nói tất có lý. Thánh địa... không hiểu là nơi nào…
"Vu võ nhất tộc tuy không diệt vong nhưng biến mất khỏi Võ Nguyên đại lục. Nếu có cơ hội con nên tìm một truyền nhân cho vị tiền bối đó. Chỉ là việc đó phải thật cẩn thận, tuy hiện giờ cả đại lục đều biết rằng cao thủ Vu võ tộc không tồn tại nhưng một khi bị phát hiện thì người tu luyện Vu võ sẽ bị tru diệt." Sư phụ thận trọng dặn dò.
"Đồ nhi hiểu!" Lý gia tiên tổ từng dặn rất kỹ điều này.
"Vị tiền bối đó có bảo Vu võ Thần thông thuật không được truyền cho người ngoài không?" Sư phụ đột nhiên cười "gian trá".
"Không hẳn… Họ ngay cả truyền thừa cũng suýt tiêu vong, lẽ nào còn ngại Thần thông thuật bị tiết lộ, hơn nữa võ giả tầm thường sao luyện được." Diệp Phong ngẩn ra rồi cười hỏi: "Sư phụ định…"
"Khụ khụ, con nói là không thể tập hình thể và vu chú Thần thông thuật vì Nguyên Thần quyết, vi sư có đôi chút tâm đắc về Vu võ nên những trở ngại đó chắc không khó giải quyết. Vi sư muốn nghiên cứu xem sao…" Uy lực của Thần thông thuật khiến vị sư phụ vạn năng của gã cũng động lòng.
"Đồ nhi sẽ truyền tin tức về Thần thông thuật cho sư phụ, còn cả những bí pháp của Vu võ, sư phụ cứ lấy đi nghiên cứu." Diệp Phong cười hì hì: "Sau này đừng quên truyền cho đồ nhi."
"Ha ha ha!" Sư đồ cùng cười vang sảng khoái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.