Hầu Kiệt vung chưởng hất lùi một lục giai võ sĩ xông tới, hai huynh đệ đang đoạn hậu cho Hồng Diệp bang chúng rút lui.
"Lão đệ, sao huynh hình như nghe thấy tiếng Diệp huynh đệ?" Y nhíu mày hỏi.
"Đệ cũng thấy giật mình… có phải…" Nét mặt Hầu Anh tỏ vẻ hoảng hốt, giọng run run.
"Đừng nói nhăng… Bang chủ và Diệp huynh đệ không sao đâu." Hầu Kiệt lẩm bẩm, nhìn đăm đắm về phía Hồng Diệp trấn.
oOo
Diệp Phong buộc phải làm vậy, một chưởng của gã phải khiến Liễu Hồng Diệp "chết", bằng không để Tô Kiệt phát hiện còn cứu được thì sẽ không tha cho cô. Tìm sự sống trong cái chết, có cứu được cô hay không đành trông vào ý trời. Một chưởng đó tuyệt đối đủ để giết cô.
Tuy luồng nguyên nguyên lực gã dồn vào hiện tại liên tục bổ sung sinh mệnh lực cho cô. Nhưng trước đó cô bị A Ngốc phong bế khí hải, thân thể gần như không còn gì phòng ngự, lại ôm lòng muốn chết nên gần như chịu toàn bộ sức mạnh của đòn công kích.
Thương thế đến mức đó, nguyên nguyên lực của gã sao có thể có tác dụng, khác nào nước xa cứu lửa gần. gã cảm giác được đích thân thể Liễu Hồng Diệp trong lòng lạnh dần…
"Lục Lâm bang... sẽ có ngày ta giết hết các ngươi." Gã từ từ ngẩng lên, nhìn Tô Kiệt với đôi mắt đỏ ngầu, gương mặt trông bình thản toát lên vẻ tàn nhẫn điên cuồng, thân thể ngùn ngụt sát ý khiến hắn và A Ngốc, A Qua đều ớn lạnh.
Ầm! Đập xuống mặt đất thành một hố lớn, gã khẽ đặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1393061/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.