Hắc hùng vì dung nhập một tia nguyên nguyên lực, cộng thêm ở cạnh Diệp Phong hấp thu được không ít linh khí nên đã vượt khỏi thất giai mãnh thú thông thường, thực lực có thể sánh với ngũ giai võ đồ.
"Hắc đại, lần này không được nương tay." Diệp Phong thuần thục vận chuẩn khí hải, sức mạnh hồn hậu vô vàn lan khắp toàn thân, gã đứng trầm ổn đối diện hắc hùng, sẵn sàng xuất chiêu.
Gừ! Khí thế của gã tạo cho hắc hùng cảm giác áp bức chưa từng có, gầm lên trầm trầm, vận toàn lực chủ động công kích.
Hắc hùng như hòn núi thịt đang chạy, dấy lên cuồng phong ào ạt, hung hãn dồn về vị trí Diệp Phong đứng, mặt đất hứng chịu trọng lượng mấy nghìn cân này, phát ra tiếng ầm ầm, đồng thời rung rinh.
Vút! Cánh tay gấu lớn bằng cả người Diệp Phong nặng nề đập tới, không khí dấy lên ràn rạt.
Diệp Phong đứng nguyên bất động, mặt đượm nụ cười thanh đạm, tay trái chặn ra ngoài…
Chát! Cánh tay sắt to bằng thùng nước và cánh tay Diệp Phong không lớn hơn miệng bát va nhau, phát ra tiếng khí lưu gầm vang, không gian chung quanh phảng phất rúng động. Hắc hùng lùi liên tục hai bước như say rượu, lắc lắc đầu, kinh nghi nhìn gã, như không dám tin vào mắt mình.
"Nha!" Tiểu hùng ở ngoài tựa hồ cũng khẽ hoan hô, ôm đầu lăn một vòng, hai tay vỗ bồm bộp vào nhau.
"Xem ra không tệ." Diệp Phong vừa ý vẫy vẫy tay, trừ cảm giác hơi tê lúc va chạm thì gần như gã không bị ảnh hưởng gì. Có thổ nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-nguyen-vo-ton/1392988/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.