Không thể phủ nhận rằng, năng suất của ba người cao hơn một người rất nhiều. Ba người bọn họ không mất quá nhiều thời gian để phát hết chỗ bài tập này.
Kỷ Triều Tinh thấy Giang Nhung thẫn thờ nhìn bài tập đã được phát hết, hắn không muốn để cậu cảm ơn liền quay trở lại chỗ ngồi. Vừa trở lại liền bị vẻ mặt nhiều chuyện của Cao Chí làm phiền:
"Kỷ ca, từ khi nào mà anh trở nên tốt bụng vậy?"
Kỷ Triều Tinh đem bài tập của chính mình vứt lên bàn: "Không có gì, tao chỉ muốn lấy bài tập của mình thôi."
Cao Chí nghi hoặc nhìn Kỷ Triều Tinh: "Em không tin. Lớp mình nhiều bạn học đi phát bài tập như vậy cũng đâu thấy anh đi lên phụ một tay đâu. Đến phiên Giang học bá thì anh lại bảo giúp người làm niềm vui?"
Ngữ khí Kỷ Triều Tinh lười nhác: "Mày không cảm thấy cậu ấy có chút đáng yêu sao?"
Thấy Cao Chí trong nháy mắt liền kinh sợ, Kỷ Triều Tinh cũng cảm thấy chính mình nói cũng không đúng lắm. Hắn cau mày, trầm ngâm nói: "Không, không phải dễ thương, nói đúng hơn thì là khá thú vị."
Cao Chí trầm mặc: "Đáng yêu cùng thú vị, không phải là cách xa vạn dặm nhưng mà ít nhất cũng cách một con phố. Kỷ ca, hình như không thích hợp lắm."
Kỷ Triều Tinh: "..."
Hắn lười nói với Cao Chí, lúc lấy được quyển sách giáo khoa đặt lên trên bàn cũng là lúc chuông vào lớp vang lên. Kỷ Triều Tinh không có hứng thú với việc học, điểm số của hắn cũng không được tính là tốt. Hầu hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-mot-cai-lam-mot-de/226702/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.