Thẩm Tâm Duy không nói thêm gì nữa, cô nhìn người đàn ông trước mắt, đây chính là người đàn ông cô yêu, người đàn ông cô yêu lâu như thế. Cô xoay người, từng bước từng bước đi ra ngoài, đóng cửa mạnh.
Cô đi ra ngoài rồi, Giang Thiếu Thành lại cầm bút lên, nhưng không viết nổi một chữ. Có vật gì đó ngăn lại trong ngực, khiến anh rất khó chịu, vừa rồi cô nhìn anh, anh cảm thấy cô hận anh tới tận xương rồi. Không khỏi tức giận ném bút ra ngoài, anh dựa vào ghế xoay, đá vào bàn làm việc, khiến ghế xoay tại chỗ vài vòng, đột nhiên anh dùng lực, ghế xoay dừng lại.
Ngón tay anh không ngừng gõ, sau một hồi, nở nụ cười, sau đó anh lấy điện thoại di động ra, nhanh chóng gọi mã số kia.
“Ra tay nhanh như vậy sao?” giọng rất thoải mái, giống như chỉ thuận miêng hỏi một chút mà thôi.
Lương Huy ở bên kia cười, “Nhanh như vậy đã đoán ra là tôi, khiến tôi cũng thấy sợ, thật may anh không phải là đối thủ của tôi, nếu không tôi sẽ rất đau đầu.”
Giang Thiếu Thành ở bên điện thoại cười nhẹ, âm thanh không cao không thấp, lại có thể khiến người đầu bên kia nghe được rõ.
“Có hứng thú tới chứng kiến giây phút không bình thường này không?”
Giang Thiếu Thành cầm điện thoại, chân lại dùng lực, ghế lại nhanh xoay vài vòng, dừng lại, “Được.”
Lương Huy nhanh chóng nói địa điểm.
Lương Huy tốn rất nhiều sức lực một mực tìm kiếm vị trí của Thẩm Diệc Đình ở Thụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-mien/2976201/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.