Hình như trời đã sáng, bây giờ Hoa mới bắt đầu ngủ thiếp đi. Khi nàngnghe thấy tiếng gõ cửa, Hoa trở mình ầm ừ không muốn trả lời. Nhưagtiếng gõ cửa càng lúc càng lớn và nhiều hơn, rồi tiếng mẹ nàng và Luậnbên ngoài kêu. Hoa dậy ăn sáng. Hoa buộc lòng phải lên tiếng:
- Con còn buồn ngủ lắm. Mẹ và chú Luận cứ ăn trước đi, tới trưa con dậy ăn luôn thể. Có tiếng mẹ nàng hỏi:
- Con có sao không?
- Con không sao đâu, chỉ buồn ngủ thôi.
Tiếng Luận cười bên ngoài, nói:
- Thôi, em để cho con nó ngủ đi. Chúng mình đi ăn sáng với nhau cũng được mà.
Cúc liếc Luận thật tình tứ. Nàng biết chàng đang muốn gì Luậnnhẹ nhàng ôm lấy Cúc, cúi xuống hôn lên môi nàng nụ hôn thật say đắm.
Hai người ôm nhau hôn hít ngay trước cửa phòng Hoa, đinh ninh là Hoa còn đang ngái ngủ. Nhưng có biết đâu lại có An đang đứng ngay bêncạnh họ. Lần này chàng không điên lên nhưnhững lần trước khi thấy vợtrong vòng tay kẻ
thù. Trái lại, An lại mỉm cười vì nghĩ lại tối qua đã hướng dẫnHoa chứng kiến cảnh ân ái thô bỉ này. Chàng đã cứu thoát, ít nhất đứacon gái của mình khỏi tay tên bạn lưu manh sát nhân.
Nhưng điều quan trọng nhấtbây giờ vẫn là làm sao liên lạc đượcvới thế giới loài người để vạch trần hành động sát nhân của Luận. An lại nghĩ tới Bé Hai. Chàng thấy chỉ còn cách làm sao cho cậu bé này truyềnđì tiếng nói của chàng tới thân nhân hoặc khách hàng của mẹ cậu ta là có thể hy vọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-theo-dam-phu/52762/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.