Hoa đã trở về San Francisco để tiếp tục học. Chỉ có một vài ngày ngắnngủi mà nàng hình như đã trưởng thành rất nhiều. Nàng không còn để ý tới những thằng con trai trong trường, không kể là Mỹ hay á Đông nữa. Bọnnó chỉ là lũ con nít ồn ào. Những thằng con trai này tuỳ có bề ngoàikềnh càng, nhưng đầu óc chúng non choẹt và chẳng có đứa nào tỏ vẻ chínchắn một chút nào. Còn những đứa bạn gái cũng thật là tội nghiệp. Chúngchỉ ăn chơi hời hợt chứ chưa có đứa nào biết tình yêu thực sự là gì.
Hoa bắt đầu xa dần đám bạn học đó. Nàng sống lẻ loi một mình.Nàng nhớ mãi những ngày vừa qua. Những giây phút bên Luận. Nó êm ấm vàsung sướng làm sao. Con tim nàng như trộ nở và những vùng da thịt kínđáo nhất của người con gái đang vươn lên thèm khát. Chàng đã trở thànhniềm hy vọng duy nhất của đời nàng.
Hoa hy vọng chàng sẽ tới thăm nàng thường, vì từ San Jose tớiSan Francisco chỉ lái xe có hơn tiếng đồng hồ là có thể gặp nhau rồi.Nếu chàng không tởi thăm nàng, Hoa sẽ bay về San Jose tìm chàng mà tỏnỗi niềm yêu thương bờ bến này của nàng.
Hoa bắt đầu viết thư nhiều cho mẹ. Lúc đầu nàng cũng có gọi điện thoại, nhưng sau tốn tiền quá đành phải việt thư vậy Điều này trước kia thật là hiếm. Nàng hăng say viết thưtới nỗi mẹ nàng phải ngạc nhiên vềsự thay đổi của nàng. Bà cho là sau khi bố Hoa mất đi, nàng đã để ý sănsóc mẹ hơn bao giờ hết.
Mẹ Hoa thỉnh thoáng cũng trả lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-theo-dam-phu/52757/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.