🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mạch Kỳ có chút rụt rè nói, tuy nhìn em có chút dơ bẩn nhưng nhìn tới khuôn mặt trắng trẻo. bầu bĩnh này người khác không nghĩ em là trẻ mồ côi đâu.



- Nhóc mày là con cái nhà ai, sao lại để để quần áo dơ thế này.



Bà năm lúc này mới lên tiếng, bà không ngại bẩn mà lấy khăn tay của mình lau mặt cho Mạch Kỳ.



- Con không nhớ…



Đã từ lâu em không còn nhớ gì về bản thân mình, em tên gì, bao nhiêu tuổi, gia thế ra sao…tất cả đều không nhớ. Chỉ duy nhất cái tên Mạch Kỳ tồn tại trong đầu em mới nghĩ rằng đó là tên mình thôi.



Từ khi mở mắt Mạch Kỳ cảm thấy đầu óc mình trống rỗng hoàn toàn, em chẳng nhớ được gì. Cứ thế trở thành đứa trẻ mồ côi đầu đường xó chợ, mỗi ngày nhờ vào đồ ăn được người ta bố thí mà sống qua ngày còn không thì nhịn đói.



- Tội nghiệp, thế bây giờ mày ở đâu?



- Chỗ nào ngủ được thì ngủ.



Mạch Kỳ ngây thơ nói càng khiến bà cả sót xa hơn. Nhóc con này tuổi còn quá nhỏ vậy mà phải sống cực khổ thế rồi, nhìn ngoan ngoãn, đáng yêu vậy đáng ra nhóc con này nên có một cuộc sống tốt hơn mới phải.



- Mày có muốn về nhà bà làm không? chỉ cần hầu hạ cho các cậu, ăn ở bà lo cho mày.



Mạch Kỳ không hiểu ý bà năm là gì, nhưng nghe được có chỗ ăn, chỗ ngủ thì liền vui vẻ gật đầu. Em không biết làm gì, nhưng nếu

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3464868/chuong-90.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Hồn Ma Lang Thang
Chương 90
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.