Sau buổi ăn cơm đầy áp lực thì cuối cùng Thứ Lang cũng được về lại phòng mình. Ban nãy em có tính níu kéo Long Kiên về phòng cùng em, ấy vậy mà chưa kịp làm gì ông lớn đã gọi chồng của Thứ Lang và các cậu còn lại vào thư phòng của ông bàn chút chuyện rồi. Đúng là chán thật mà.
- Thiên Đông này, cậu chán quá em có gì để chơi không?
Thứ Lang chán nản nằm dài ra bàn nói. Nếu giờ mà còn ở nhà, Nhất Lang đã tìm gì đó cho Thứ Lang chơi đỡ buồn chán rồi. Nghĩ tới thôi đột nhiên em lại nhớ nhà vô cùng, ý là em mới xa nhà có 1 ngày thôi đấy.
- Cậu đọc sách không ạ?
- Em nhìn xem nãy giờ cậu đọc bao nhiêu cuốn rồi.
Thứ Lang hướng mắt về phía chồng sách em vừa đọc xong, cả vài cuốn đang nằm lăn lóc dưới sàn nhà rồi quay sang nói với Thiên Đông. Nãy giờ đọc sách mắt của em muốn hoa hết cả lên rồi nó cũng có đỡ chán hơn chút nào đâu à.
- Bây giờ là giờ nào rồi.
- Giờ Mùi ạ, nhưng còn nắng lắm. Cậu muốn ra ngoài sao?
- Giờ Mùi tất nhiên phải nắng rồi.
Thứ Lang nhéo nhẹ mũi Thiên Đông một cái, rồi nhìn ra ngoài sân trước. Đúng là còn khá nắng, nhưng cũng đỡ hơn giờ Ngọ.
- Cậu chợt nhớ ra còn một lời hứa chưa thực hiện.
Thiên Đông không hiểu, nhíu mày nhìn chủ của mình. Cậu Thứ Lang nhà nó vừa đến đây thì đã hứa gì với ai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032752/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.