Ngày hôm sau
Cả đêm qua Long Kiên không về phòng, Thứ Lang vì vừa tức lại còn tủi thân khi bị đánh nên cũng chẳng chịu ngủ, cứ thức trắng đêm. Sáng ra thì gật gù, Thiên Đông bảo em ra ăn cơm cùng mọi người thì Thứ Lang lại từ chối.
Nếu Long Kiên đã sợ mất mặt thế rồi thì em làm cho anh ta khỏi ngẩng mặt lên luôn, xem coi anh ta còn cao ngạo được tới đâu. Thứ Lang tuy mang vẻ mềm yếu, nhưng tính cách của em không dễ bắt nạt đâu.
- Cậu ơi, em xin cậu ăn gì đi mà. Cậu giận cậu ba thì cũng không nên hành bản thân mình thế chứ.
Thiên Đông khổ sở năn nỉ cậu hai nhà mình hãy ra ăn trưa cùng mọi người. Ban sáng cậu hai nhà nó không ra ăn, Thiên Đông đã bị bà ba la cho một trận vì không biết quản chủ rồi. Thiên Đông nghe bà nói thì thấy vô lý cực, nhưng cũng chẳng dám cãi gì. Giờ tới giờ ăn trưa, cậu nó mà không ra ăn nó lại bị la tiếp cho xem.
- Thiên Đông, bây giờ em theo phe ai đây?
- Em phe cậu mà, cậu làm ơn ăn chút gì đi mà
- Không, cậu thà ăn gà nướng do Thiên Dạ nướng, chứ chẳng muốn chung mâm với cái tên vũ phu đó.
Thứ Lang lạnh lùng nói, xong quay mặt sang hướng khác. Em sẽ không dễ dàng tha cho kẻ dám đánh mình đâu, hôm qua hên cho anh ta là đã đi sớm đó, nếu không Thứ Lang đã cầm cái ly trọi thẳng vào đầu Long
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032735/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.