Thiên Đông không hiểu ý " Thứ Lang " là gì, vẫn ngơ ngác nhìn em. Cho đến khi nghe thấy tiếng động bên ngoài nó mới giật mình mà quay ra nhìn. Là cậu ba Kiên, sao cẩu biết mà đến đây vậy?
" Bịch "
- Cậu hai...cậu hai...
Thiên Đông vẫn còn đang rất hoảng loạn khi thấy Long Kiên đi về phía này, loay hoay tìm cách biện lý do cho Thứ Lang. Nhưng đột nhiên phía sau nó phát ra tiếng động vô cùng lớn, kéo Thiên Đông trở về với thực tại mà quay ra sau nhìn.
Đập vào mắt nó lúc này là hình ảnh Thứ Lang đang nằm dưới sàn đất dơ bẩn, nó liền vội vàng chạy tới lay lay người em thử nhưng chẳng có chút động tĩnh nào cả, tay chân em thì lạnh vô cùng, gương mặt cũng trắng bệch không có chút sức sống nào. Nếu không nhờ kiểm tra hơi thở, e là Thiên Đông tưởng rằng cậu nó không còn sống nữa.
- Thiên Đông!
Cùng lúc đó Long Kiên cũng vừa đi tới, hắn còn tính la Thứ Lang một trận vì không biết nghe lời. Nhưng khi thấy vẻ mặt hoảng loạn của Thiên Đông lúc này, còn Thứ Lang thì nằm dưới đất với trạng thái hôn mê, mọi tức giận trong hắn dường như tan biến hết, thay vào đó là vẻ lo lắng sợ hãi.
- Cậu...cậu ba...
- Thứ Lang bị sao vậy?
Long Kiên đẩy Thiên Đông sang một bên, cuối người xuống nhẹ nhàng bế em lên rồi quay sang hỏi nó. Sao cơ thể Thứ Lang lạnh vậy nè, có lay gọi thế nào cũng không tỉnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032732/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.