Không suy nghĩ chi cho mất thời gian nữa, Thứ Lang mặc kệ Long Kiên có ở đây, vội vàng bước xuống giường chạy đi. Nhưng chưa đi được mấy bước em đã bị anh ta kéo lại rồi.
- Cậu chưa khỏe đi đâu vậy?
- Đi...kiếm Thiên Dạ.
Thứ Lang lúc này chẳng còn quan tâm đến Long Kiên nữa, nói thẳng ra ý mình. Đừng tưởng quan tâm một chút là em sẽ mềm lòng, Thứ Lang vẫn còn ghim anh ta vụ hôm trước dám tát em đấy.
- Thứ Lang! cậu không xem lời nói của tôi ra gì phải không!?
Nghe Thứ Lang nhắc tới Thiên Dạ trong khi mấy ngày trước hắn đã cảnh cáo em rồi vậy mà bây giờ Thứ Lang còn dám nhắc về anh ta, thử hỏi xem làm sao mà Long Kiên không tức giận cho được. Đúng là uổng công hắn mất ăn, mất ngủ từ đêm qua tới giờ để lo cho Thứ Lang vậy mà...đúng là làm hắn tức chết mà.
- Anh lớn tiếng làm gì, còn không phải là do anh cho người đánh Thiên Dạ còn rạch mặt anh ta sao? con người của anh còn ác nhơn tới mức nào nữa đây hả!?
Thứ Lang hoàn toàn không nhớ bản thân vì sao đang ở cùng Thiên Dạ giờ đại nằm ở đây, điều duy nhất em có thể nhớ chính là những tội ác mà Long Kiên gây ra cho Thiên Dạ thôi. Nhớ lại cái cảnh Thiên Dạ toàn thân máu me. hơi thở gấp rút mà cả người Thứ Lang bất giác run lên đầy sợ hãi.
- Cậu nên biết thân, biết phận mình hơn đi. Đừng cứ ỷ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032724/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.