Long Kiên...
Thứ Lang giật mình nói thành tiếng khi thấy từ lúc nào Long Kiên đã ở trong phòng rồi. Em không biết có phải là do mình quá tập trung suy nghĩ nên không nghe tiếng bước chân, hay là do anh ta vào phòng mà không tiếng động nào, nhưng khi thấy Long Kiên ở đây thì Thứ Lang đã rất bất ngờ, vừa tính nằm xuống giả vờ ngủ thì Long Kiên liền lên tiếng.
- Dậy rồi hả?
- Anh vào bao giờ mà không gõ cửa
- Vào phòng của mình cũng cần gõ cửa?
Anh ta nói đúng quá rồi Thứ Lang còn chối được nữa đâu, coi như anh ta giỏi đi. Nhưng Thứ Lang vẫn chưa chấp nhận con người này đâu.
- Hôm nay chịu về phòng ngủ rồi à.
- Không về lại nghe má chửi.
- Tôi cũng đã nghe má kể rồi, lúc sáng cậu còn dám cãi ngang với má tôi đúng không?
- Tôi không cãi, tôi chỉ phản bác lại thôi.
Coi bộ bà ba cũng ghê ha, cãi không lại đi nói với con trai mình. Để rồi coi anh ta làm gì được Thứ Lang nè, lần trước tát em một cái là Thứ Lang ghim rồi, lần này đừng có mà hòng.
- Còn lẻo mép
- Ai thèm
Thôi dù sao anh ta cũng biết em giả vờ ngủ rồi Thứ Lang cũng chẳng giả vờ làm gì nữa, bước xuống giường tìm nước uống. Em cũng đang có chuyện muốn nói riêng với Long Kiên
- Chuyện của Thiên Đông, tôi xin lỗi
" Phụt "
Thứ Lang đang uống nước,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-lang-thang/3032700/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.