Nghe điên thoại, mộ quản gia gọi tôi đến bên hồ để “nói chuyện”. 
Thật là kỳ lạ, sớm không nói, muộn không nói, cố tình chọn thời điểm mấu chốt để nói chuyện, bây giờ trong lòng tôi đang nghi ngờ ông ta, ông ta tìm đến tôi, làm sao an tâm được? 
Đại phi đã gọi đồng nghiệp tới, anh ta đi ra khỏi phòng, hỏi rõ tình huống, mày nhăn lại rất nhanh, nói với tôi: “Xong sư phụ, tróc quỷ anh là chuyên gia trong nghề, nhưng là bắt người, anh sẽ không rành như tôi.” Anh ta ngồi xuống bên cạnh tôi, nói: “Anh nghĩ xem, bây giờ anh đã biết mộ quản gia chính là hung thủ phía sau màn, muốn đối phó với ông tứ. Vừa vặn ông ta lại tìm anh trước, có thể là có dối trá hay không?” 
Hazzz, điểm này tôi cũng đã nghĩ tới rồi. Hơn nữa mộ quản gia không đơn giản giống như Hồng Trí Hào, ông ta là hạ cổ sư, không thể dễ dàng đối phó được. 
Đại phi nói ra một cái đề nghị, nói: “Như vậy đi, tôi với anh cùng đi, bảo vệ an toàn cho anh. Nếu gặp phải quỷ, anh đối phó; gặp phải người, tôi đến ứng phó, thế nào?” 
Lời đề nghị này củ đại phi cũng hợp lí, nhưng điều mà tôi lo lắng chính là, nếu như tôi mang theo đại phi thì mộ quản gia sẽ ngại thân phận của đại phi, sẽ không nói ra toàn bộ cùng tôi. 
Cho nên, cho dù biết có thể gặp mặt sẽ có mạo hiểm, nhưng tôi vẫn phải một mình đi đến. 
Tôi lắc lắc tay với đại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-che-du/2293864/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.