Tôi cảm thấy một lực hút cực lớn từ phía sau, vốn là cơ thể không khống chế được tiến về phía trước, trong giây lát cũng ngừng lại được. 
Tinh thần tôi khôi phục, cũng có thể khống chế lại cơ thể, thế nhưng khi cơ thể vừa hồi phục tôi nhìn về phía trước, không khỏi bị dọa ra mồ hôi lạnh. 
Lúc này ở trước mặt tôi là một vách núi đen kịt, nửa chân của tôi đã dơ lên không khí, nếu đi về phía trước một bước nữa, tôi cũng sẽ rơi xuống bên trong vách núi đen kia, chết không có chỗ chôn. 
Nghĩ lại thôi cũng cảm thấy sợ. 
Tôi từ nhỏ đã rất sợ độ cao, từ chỗ này nhìn xuống, đúng là run bắn cả người. Hai chân của tôi không tự chủ được mà bắt đầu run lên, mồ hôi lạnh chảy ròng. 
Tôi lui về phía sau hai bước, cảm giác đứng cũng không yên, hai chân tôi vẫn còn run, tôi dứt khoát ngồi xuống. 
Đúng rồi, không biết là thứ gì kéo tôi lại từ bờ vực của cõi chết đây. 
Vừa quay đầu lại, nhìn thấy một ông lão hòa thương mặt mũi hiền lành ở phía sau tôi. 
"Đại sư, là ngài đã cứu tôi?" 
Lão hòa thượng hai tay chắp trước ngực, nói câu: "A di đà phật." 
"Lão nạp gặp thí chủ hai mắt đang mê ly, đi đến vách núi đen, gọi cũng không nghe, hỏi cũng không đáp, chỉ sợ là ma quỷ ở núi này làm cho u mê tâm trí, cho nên mới giữ chặt thí chủ. May mắn là thí chủ bình yên vô sự." 
Quả nhiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-che-du/2293736/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.