Con người của tôi cũng không có ưu điểm gì lớn, tôi thực sự muốn nói điều gì đó, tôi thường hành động, cái khó ló cái khôn, hành sự tùy theo hoàn cảnh.
Trên thực tế, trong hoạt động kinh doanh của chúng tôi, vì chúng tôi thường xuyên phải đối phó với ma quỷ, một chút bất cẩn cũng sẽ gặp rủi ro, mức độ nguy hiểm có thể so với một chuyên gia đang gỡ bom.
Cho nên để có thể sống, không phải có đạo pháp rất cao mà chính là có mưu trí đẻ ứng biến trong các tình huống.
Khả năng phục hồi tâm lý của tôi chắc chắn là số một, thế cho nên thời gian về sau Dư Bân thường nói đùa với tôi lý do vì cái gì mà không sớm đưa ra diệu kế mà cứ phải chờ đến khi nguy hiểm cận kề mới nói ra.
Thật sự thì tôi vô tội, vì tôi sớm cũng nghĩ không ra được diệu kế gì, không ép tôi vào đường cùng là tôi không thông minh nổi.
Trên thực tế Dư Bân cũng rất lợi hại, anh ta chắc chắn đã làm việc này lâu hơn tôi, hơn nữa còn có rất nhiều người ủy thác, cho nên anh ta đã làm những việc như thế này nhiều hơn tôi mấy chục lần. Nếu không thì danh hào Hoàng Kim Đạo Trưởng cũng không nổi tiếng đến như vậy.
Anh ta đã làm lâu như vậy nhưng vẫn chưa gặp điều ngoài ý muốn, chủ yếu là do hai nguyên nhân, một là vì anh ta hiểu biết rất rõ về ma quỷ, luôn có thể phân tích rõ ràng ra cái gì đối phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-ma-che-du/2293713/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.