[1] Tên một điệu Từ có từ thời Ngũ Đại. Ngọc Lầu Xuân còn có tên khác là Ngọc lầu xuân lệnh, Tây Hồ khúc, Tích xuân dung, Quy triều hoan lệnh, Xuân hiểu khúc. (BTV)
Phải chăng ngay từ đầu chúng ta đã quyết định sai lầm, cho nên
cái cảm giác bước vào con đường cùng,
không có nơi nương tựa đang bủa vây chúng ta.
Em biết rằng nỗi buồn chỉ càng khiến bản thân mình
trở nên nhỏ bé và yếu đuối.
Thế nhưng khi đứng trước mặt anh, nỗi buồn lại chính là
thứ mà em có thể thể hiện tốt nhất mặc cho điều đó
khiến anh cảm thấy em nhỏ bé và yếu đuối như thế nào.
Sẽ có một ngày mọi thứ đã qua đều biến thành hạnh phúc,
Sẽ có một ngày chúng ta không còn xuất hiện
trong ký ức của nhau nữa,
Giống như luôn có con đường dành riêng cho mỗi chúng ta.
Con đường đó sẽ chỉ có một mình ta.
Và hơn hết ở phía cuối con đường đó, tất cả kí ức đau thương hay
hạnh phúc, quá khứ lầm lỗi hay huy hoàng cũng đều bị xóa nhòa
tạo thành một tấm lưới trống rỗng.
Tấm lưới đó sẽ giăng khắp bầu trời, che trùm mọi thứ trên thế gian
kể cả đau khổ, bi thương, thậm chí là cả hạnh phúc.
Giống như một thanh âm nhỏ bé được đọng lại trong một mớ
hỗn độn ở phía bờ biên của vũ trụ.
Dù sẽ ngăn cho dòng lệ không tuôn trào nhưng trong
khoảnh khắc ấy, khoảnh khắc mà ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-len-doi-moi-peter-pan/2782928/chuong-5-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.