Lưu Liên lập tức muốn khóc.
Lúc này hắn mới biết là Tần Cửu muốn tự ra tay.
Không phải là hắn xem thường nàng ta mà là thật quá khó để có thể bắn trúng. Hắn không thèm quan tâm nàng ta có thể bắn trúng hay không, vấn đề là, vì sao lại bắt hắn đứng dưới đèn, nếu như mũi tên của nàng ta bắn không chuẩn, tên bắn trúng đầu hắn…nhưng dưới uy quyền của yêu nữ, hắn không thể không làm theo, chầm chậm lê bước đến đứng dưới trúc đăng, khiếp sợ nhìn Tần Cửu uyển chuyển bước đến vị trí ngoài ba trăm bước.
Lần đầu tiên hắn thật lòng cầu nguyện cho yêu nữ: Nhất định phải bắn trúng dây treo đèn.
Tần Cửu đứng giữa phố, cúi đầu quan sát cây cung trong tay mình.
Đây là cây cung mà quản sự Linh Lung các đưa cho, là một cây cung sắt lớn, loại cung này có tầm bắn xahơn những loại cung bình thường, có thể bắn trúng ở cự ly ngoài ba trăm bước, nhưng loại cung này nặng hơn nhiều so với cung tên bình thường.
Tần Cửu chậm rãi đặt tên lên cung, liếc nhìn bốn phía một lượt, thấy càng ngày càng có nhiều người bị trận ồn ào bên này hấp dẫn, tiếng bàn luận cũng ngày càng to.
“ Nữ tử này là ai vậy, sao lại to gan như thế, dám so bắn tên với An Lăng Vương?”
“ Không biết, chắc là người từ nơi khác tới, chưa thấy qua sự lợi hại của An Lăng Vương!”
“ Chậc chậc, quá không biết lượng sức rồi!”
Tiếng bàn tán theo tiếng gió không ngừng truyền tới.
Tần Cửu chậm rãi giơ cung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/68625/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.