Editor: Xám
Tỳ Ba đặt Thượng Sở Sở xuống, bước nhanh đến trước mặt Tần Cửu, nhỏ giọng nói: "Cửu gia, thuộc hạ đã tìm kiếm khắp nơi, có thể khẳng định, trong phòng không hề có người của Tứ hoàng tử." Lòng của Tần Cửu không hề vì câu này của Tỳ Ba mà nhẹ nhõm hơn chút nào, không tìm thấy người, vậy thì rốt cuộc hắn đang ở đâu, là đã đi từ trước rồi, hay là xảy ra chuyện ngoài ý muốn khác, Tần Cửu không dám nghĩ tiếp.
"Tứ hoàng tử ở kia!" Một kiêu kỵ chợt chỉ vào đầu con phố cao giọng nói.
Tần Cửu quay đầu lại thật nhanh, con phố rất dài vì hỏa hoạn soi đến đỏ rực, ngay cả vài con tuấn mã màu trắng phi như bay đến cũng bị ánh lửa chiếu đến đỏ au. Mà người cưỡi ngựa đứng đầu, hắn càng đi càng gần, cuối cùng Tần Cửu đã nhìn rõ khuôn mặt hắn, chính là Lưu Liên, lúc này trái tim vẫn luôn treo cao mới hạ xuống một chút.
Người thúc ngựa đi bên cạnh Lưu Liên, lại là Nhan Duật. Hắn nhìn thấy Tần Cửu, cười thản nhiên với nàng, giống như năm xưa, lần đầu tiên hắn nhìn thấy nàng, cà lơ phất phơ nhưng lại xa lạ vô ngần.
Tần Cửu dời mắt đi chỗ khác, khẽ cười khổ.
Lưu Liên liên tục thúc ngựa chạy nhanh đến trước dịch quán, ánh mắt xuyên qua kẽ hở giữa mọi người, chăm chú dừng lại trên người Thượng Sở Sở. Hắn kinh hãi nhảy dựng lên, nhất quyết không dám tin vào mắt mình, hắn phi người nhảy xuống ngựa, ngây ngốc nhìn Sở Sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236535/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.