Editor: Xám
Thúy Lan thấy thế, dường như mới yên tâm, thi lễ với Nhan Túc, chậm rãi lui ra ngoài.
Trong phòng chỉ còn lại Nhan Túc, hắn dịch chuyển bước chân, đi đến trước giường, đưa tay vén màn tơ rủ xuống giường ra.
Gian sương phòng này là phòng tân hôn hắn sai người bố trí, chăn mền trên giường đều đệm chăn bằng gấm màu đỏ thẫm, lúc này tươi sáng mà vui mừng, càng làm nổi bật nữ tử sắc mặt trắng bệch như giấy nằm ở trên giường.
Nhan Túc ngồi xuống bên cạnh giường, chăm chú nhìn nữ tử không còn chút sức sống nào nằm ở trên giường.
Hình như trong cơn hôn mê, nàng cũng không hề yên ổn, dường như đang mơ thấy ác mộng nào đó, hoặc là bị cái gì đó quấy nhiễu, lại như đang nỗ lực nghĩ ra gì đó, hô hấp khi thì dồn dập khi thì nặng nề, tay trái nắm thật chặt vạt áo trước ngực.
Nhan Túc chậm rãi nhíu mày, vươn tay ra vỗ lên ngực nàng một cách nhẹ nhàng mà có tiết tấu, một lát sau, tay trái của nàng từ từ buông lỏng vạt áo trước ngực, hô hấp cũng dần dần chuyển sang kéo dài ổn định.
Lúc này Nhan Túc mới từ từ ngừng vỗ, đôi mắt phượng hơi híp lại, ánh mắt mang theo chút sắc bén, lặng lẽ nhìn chằm chằm nữ tử đang hôn mê. Nhất là đôi mắt đẹp nhắm chặt của nữ tử, lông mi dài mà dày.
Trong phòng rất yên tĩnh, yên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng nhỏ giọt của đồng hồ nước trong phòng, như mưa chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236452/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.