Editor: Xám
"Nói đi, là gì?" Khánh Đế cười nói.
Viên Bá trầm giọng nói: "Hôm nay tiện nội (vợ) đã nhiễm phong hàn, thuốc thang không vào, chỉ có quả mật bồ bệ hạ ban thưởng là còn có thể miễn cưỡng nuốt xuống, vậy nên vi thần cả gan cầu xin một ít quả mật bồ với bệ hạ."
Khánh Đế nghe vậy, quay đầu cười, nói với Lý Anh bên cạnh: "Lý Anh, quả mật bồ Vân Thiều quốc tiến cống lần này, còn dư bao nhiêu thì phái người mang đến ban hết cho Viên Bá."
Lý Anh vội vàng lên tiếng đáp lại, dặn dò tiểu thái giám đi truyền lệnh.
Khánh Đế quay về phía Viên bá, thở dài nói: "Thứ trẫm yêu thích chính là tính cách trọng tình trọng nghĩa này của ngươi, ngươi quay về chăm sóc phu nhân đi, lát nữa, trẫm phái người mang quả mật bồ vào phủ."
Viên Bá vội vàng thi lễ tạ ơn rồi rời đi.
Đêm đó, Khánh Đế đã phái người đưa tám quả mật bồ đến Viên phủ, cộng thêm quả mật bồ có sẵn trong phủ Viên Bá, song mới được hơn mười quả. Quả mật bồ là cống phẩm, cực kỳ khan hiếm ở Đại Dục quốc, nếu Viên Bá không tự mình đến chỗ Khánh Đế thỉnh cầu, e là cũng không thể gom được mười quả trở lên.
Có điều, hơn mười quả, sợ là cũng đủ cho một con chó dùng rồi.
Viên Bá căn dặn thị nữ: "Đi, ôm sủng vật chó nhỏ mà công tử tự nuôi đến đây."
Thị nữ không hề biết hành động này của Viên Bá có ý gì, bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236353/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.