1. Không biết xấu hổ
Tần Cửu cho rằng mình đã không còn sợ lửa nữa, thật sự nàng cũng làm rất tốt, ít nhất không còn thét chói tai, không còn co chân chạy trốn. Đây dù sao cũng chính là lửa tự nàng phóng, cho nên tâm lý đã có chuẩn bị, ngoại trừ sắc mặt có chút tái nhợt, ngược lại không có gì khác thường. Nhưng mà, khi nàng nhìn thấy người nhảy ra từ cửa sổ, dù là nàng tiếp tục bình tình trấn định, khóe môi cũng không nhịn được co rút lại.
Người nhảy ra nọ, đương nhiên là Diêm Vương Nhan Duật.
Chỉ có điều cơ thể hắn trần như nhộng, một chút vải tơ trên người cũng không có, chỉ có một cây tỳ bà cầm trong tay.
Mặc dù nói, Tần Cửu phóng hỏa là vì bức hắn ra ngoài, nhưng nàng vẫn không ước mong xa vời hắn thật sự có thể khỏa thân đi ra.
Tốt xấu gì, cũng mặc một chút chứ!
Ngay vào giây phút Nhan Duật nhảy ra ngoài, động tác tạt nước của các cô nương cứu hỏa đều cứng đờ, chậu rửa mặt trong tay "rầm" rồi lại "rầm", rơi liên tiếp xuống đất.
Này, này, này!
Mỹ sắc ở trước mặt, các cô nương đã quên mất lửa còn đang cháy, quên các nàng tới là để dập lửa, đồng loạt trợn mắt há mồm, nhìn thân thể không mảnh vải che trước mặt, từng đôi mắt một, chỉ hận không thể từ trong hốc mắt bắn ra ngoài, ra sức dán chặt lên thân thể Nhan Duật, cả đời không quay lại cũng không sao.
Ánh mắt của các cô nương theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236274/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.