Editor: Xám
Vẻ tươi cười của Lệ Chi là chân thành, vậy ít nhất khiến cho Tần Cửu hiểu, Liên Nhân Ngọc đáng giết nghìn đao đó vẫn chưa quyết định để nàng chết. Nếu không, nàng tỉnh lại, Lệ Chi cũng sẽ không vui mừng như vậy.
Tần Cửu chống người dậy, liền thấy Tỳ Ba ôm kiếm đứng nghiêm ở bên kia giường. Tia sáng của ánh nến chiếu tới từ sau lưng hắn, chiếu rọi cái bóng ôm kiếm canh gác của hắn ở trên giường. Thấy nàng đã tỉnh lại, cái bóng cứng ngắc của hắn mới động đậy một chút.
Tần Cửu xoa nhẹ cái đầu vẫn còn có chút căng đau, hỏi: “Lệ Chi, ta ngủ bao lâu rồi? Bây giờ là giờ nào?”
Lệ Chi vội đổi nước ấm trong ly trà, dâng đến tay Tần Cửu nói: “Cửu gia đã ngủ hơn ba canh giờ, bây giờ sắp đến canh ba rồi. Sau khi Tiêu tư nhạc đưa chúng ta về, đã phái người vào cung mời ngự y, ngự y đó nói Cửu gia đã nhiễm phong hàn, kê ra một thang thuốc. Tỳ Ba ra ngoài bốc thuốc, Cửu gia uống một thang, sau đó thì toát mồ hôi. Cửu gia, trong người còn lạnh không?”
Tần Cửu cảm ngoài việc đầu có chút căng đau ra, quả thực trong người nhẹ nhàng hơn nhiều, có thể thấy được đơn thuốc ngự y kê vẫn rất có tác dụng. Nàng uống vài ngụm nước ấm, đặt ly trà xuống nói: “Lệ Chi, ta hơi đói bụng, muốn húp bát cháo trắng.”
Lệ Chi vội lên tiếng trả lời: “Vậy nô tì lập tức đi làm.” Nói xong, nhét góc chăn vào cho Tần Cửu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-de-nhat-thien-ha/2236262/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.