Đàm Sơ nói với tôi rằng cô ấy sẽ bán căn hộ ở thành phố M, cô hỏi tôi bên trong căn nhà đó có món đồ gì quan trọng không cần đến lấy không.
Không còn món đồ gì đáng giá, chỉ còn dấu vết của thời gian tôi từng ở nơi đó vẫn còn ở lại.
Tôi hỏi cô ấy tại sao lại đột nhiên muốn bán căn hộ đó.
Cô nói: "Dù sao sau này tớ cũng không về lại thành phố M, nhà không ở thì để người khác ở vẫn tốt hơn."
Cô ấy xin nghỉ mấy hôm rồi đến chỗ tôi nói chuyện nhà, không ngờ người muốn mua nhà cũng là người thành phố này.
Tôi mời cô ấy đến nhà tôi ăn tối, trông cô ấy có vẻ hơi mệt mỏi.
"Có cà phê không?" Cô ấy hỏi tôi.
"Tối rồi mà còn uống cà phê thì sẽ bị mất ngủ đấy."
"Vấn đề mất ngủ không tồn tại đối với bác sĩ."
Trong tủ có một túi hạt cà phê do Phó Dư Dã mang tới, máy pha cà phê cũng là do cậu ấy mang từ phòng trên xuống, tôi pha cho cô ấy một ly cà phê.
Cô ấy ngửi một chút, rồi nói, "Cà phê này khá đắt nhỉ."
Tôi cũng không rõ lắm.
"Cậu uống ít thôi, coi chừng bị đau dạ dày."
"Tớ biết rồi, tớ chỉ hơi mệt thôi, sợ một lát là ngủ gật trên bàn ăn."
Cô mỉm cười nhìn tôi.
"Nếu cậu buồn ngủ thì bây giờ đi ngủ đi, dù sao còn nửa tiếng nữa mới tới bữa tối."
"Thôi kệ đi, tớ đã ngủ rồi là không tỉnh lại đâu. À đúng rồi, Tiểu Sư đâu?"
"Hôm nay thư ký
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/3801626/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.