Tôi không đi vào chỗ bọn họ mà xoay người đi đến nhà bếp rửa bát.
Tiểu Sư đột nhiên chạy ra hỏi tôi: "Ba ơi, trò chơi ghép hình lần trước đâu rồi?"
"Có phải con đã để quên ở nhà ông cố rồi không?"
Thằng bé chán nản mà gãi gãi đầu, rồi lại nói: "Vậy bây giờ chúng ta đi mua đi?"
"Liền bây giờ sao?"
Tiểu Sư gật đầu nói: "Ba, con không tìm mẹ nữa."
Tôi biết Phó Dư Dã đã nói chuyện gì đó với thằng bé rồi, tôi ngồi xổm xuống hỏi thằng bé: "Tại sao?"
"Bởi vì... con có ba Tiểu Dã rồi."
Thằng bé nói nghe thật êm xuôi, tôi không ngờ thằng bé dễ dàng chấp nhận như vậy.
"Ba, ba đã sinh ra con sao..."
Thằng bé có chút ngượng ngùng.
Mặc dù tôi hơi xấu hổ khi thằng bé hỏi câu hỏi này, nhưng tôi vẫn nói: "Là ba sinh ra Tiểu Sư đó."
"Con biết ngay mà, ba Tiểu Dã nói, ba ngại nên ba hổng nói với con."
Giọng thằng bé lại có một chút tự hào.
"Nhưng hổng sao hết, con sẽ không nói cho ai biết đâu, chỉ có ba, ba Tiểu Dã và con biết mà thôi."
Tôi đáp lại, "Ừm."
Tiểu Sư đột nhiên ôm lấy tôi, cọ cọ cái má phúng phính của thằng bé lên cổ tôi rồi nói: "Vậy ba thưởng cho con bộ ghép hình mới được hông?"
...
Đến trung tâm thương mại, người háo hức nhất có lẽ chính là Tiểu Sư.
Sau khi xuống xe, thằng bé chủ động nắm tay tôi và Phó Dư Dã ở hai bên, thằng bé đi ở giữa thật giống như một chú chim công nhỏ xinh đẹp.
Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/3801615/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.