Editor: Giang Hi
Beta: Giang Hi
____
Tôi biết cậu ta không phải là người tôi có thể từ chối.
Bởi vì cậu ta là Lâm Lễ, là cháu đích tôn duy nhất nhà họ Lâm, cũng là bạn chơi từ nhỏ đến lớn của Phó Dư Dã.
Thang máy trực tiếp lên tới tầng 15, khác hoàn toàn so với những tầng dưới người đến người đi, một tầng này như thể chẳng có ai, cách bố trí lại khiến người ta phải rụt lại, tựa như lần đầu tiên nói chuyện trước một khán phòng 500 người vậy, cảm nhận được sự nhỏ bé của chính mình.
Tôi cảm thấy suy nghĩ của mình đang loạn cả lên, trong đầu bỗng hiện lên những đoạn ký ức ngắn ngủi đã từ rất lâu. Những đoạn ký ức đó cứ như những tảng đá ngầm bị sóng bào mòn qua từng năm tháng, lộ ra cát bên trong, hình dạng bi thảm đến mức không nỡ nhìn.
Cậu ta đẩy cánh cửa duy nhất ra, bước thẳng vào. Đồ đạc trong văn phòng lộ ra vẻ trang trí vừa điệu thấp lại vừa sang trọng. Trên giá sách bằng gỗ sồi đen có một tác phẩm điêu khắc hình người không mặt trừu tượng, thân hình xoắn lại. Tôi nghe thấy Lâm Lễ nói, "Thầy Đặng cũng xem Malevich à?"
Tôi thu lại ánh mắt đang nhìn nhân vật không mặt, nói:" Sao cậu lại ở đây?"
Tôi không tin thiếu gia nhà họ Lâm sẽ xuất đầu lộ diện nơi giới giải trí như nước đục này. Cậu ta không nghĩ tới tôi sẽ "quan tâm" cậu một cách thẳng thắn như vậy, một thoáng ngạc nhiên hiện lên trên khuôn mặt, sau đó lại là dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/3801590/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.