Sơ quen 2
Nắng thu khô nóng, hai trái tim hoang mang hết cách bắt đầu chạy trốn, không cẩn thận, đụng ngã vào nhau ——《 sơ quen biết 》
- ------------------------------------
Hành lang trường học.
"Cậu có bạn cùng bàn mới của tớ, số điện thoại của Ôn Lộ không?"
"Cậu có số điện thoại bạn cùng bàn của tớ không?"
"Đợi đã, bạn học phía trước, cậu có số điện thoại bạn cùng bàn của tớ không?"
Bạn học phía trước quay đầu lại, nhìn anh như tên thần kinh: "Bạn cùng bàn của cậu là ai?"
Thẩm Tại Đồ nhìn kỹ, không phải người lớp mình,vùng tay: "Ngại quá, nhận lầm người."
Đinh Thành hận không thể giấu hết toàn bộ mặt mũi đi, thật mất mặt.
Nhưng Thẩm Tại Đồ vỗ vai hắn một cái, trên mặt ra nụ cười khó hiểu, tản mạn đi tới: "Đinh Thành, mày nói xem bạn cùng bàn của tao sao lại thần bí vậy chứ!"
Ngồi cùng bàn ba ngày, chưa nói đến mười câu.
"Có phải mày có tật xấu gì không?" Đinh Thành kéo cổ áo che nửa khuôn mặt, hắn ngại mất mặt, "Mày muốn số điện thoại người ta, trực tiếp đến hỏi là được rồi!"
"Ai, ai." Thẩm Tại Đồ không được tự nhiên, thanh âm rất lớn, giấu đầu hở đuôi: "Ai muốn số điện thoại của cậu ta?"
Vậy tên ngốc chỗ nào cũng hỏi thăm số điện thoại bạn cùng bàn là ai?
Đinh Thành dứt khoát không để ý đến anh.
"Mày biết cái gì, đây là xúc tiến tình hữu nghị giữa bạn cùng bàn với bạn cùng bàn." Thẩm Tại Đồ nói.
"Vậy mày lúc trước sao không đi xung quanh hỏi thăm của tao." Đinh Thành hỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/1108422/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.