Lần nữa gặp lại anh, là vào tám năm sau, trong buổi họp mặt bạn học cao trung __《Gặp lại nhau》
"Nghe nói Thẩm Tại Đồ muốn kết hôn...?"
Không biết là ai, nói bên tai Ôn Lộ như thế.
Cái tên quen thuộc, tin tức kiếp sợ.
Ôn Lộ sửng sốt, khẽ nhếch đôi môi đỏ mọng, lập tức phản ứng lại.
____
Không, không tính là khiếp sợ.
Đây tất cả đều là chuyện đương nhiên.
"Vậy sao? Vậy chờ khi nào anh đến nhất định phải hỏi một chút."
"Kết hôn cũng không cho bạn học cũ chúng ta biết a..."
"Đúng vậy a..."
Ôn Lộ theo tiếng nói nhìn lại, hóa ra là mấy bạn học nữ trước đây đang tụ tập nói chuyện phiếm.
Kết hôn?
Anh muốn kết hôn ư?
Ôn Lộ cười nhẹ, nhìn miếng bánh ngọt trên tay, cất bước về phía ban công.
Lúc này, chân trời xa xôi đã bị hoàng hôn bao phủ.
Cậu đứng trên lan can, múc một muỗng bơ, bỏ vào trong miệng.
Thời điểm bơ tiếp xúc với đầu lưỡi, ngọt, ngọt tinh tế lại khiến người ta nghẹt thở, ngọt đến bóp chặt cổ họng cậu.
"Ôn Lộ."Phía sau có người gọi cậu.
Ôn Lộ quay lại, trông thấy người đi tới, là lớp trưởng trước kia của bọn họ, Vương Đào.
____
"Đúng là cậu nha..., tớ cũng không nhận ra cậu rồi."Vương Đào tươi cười đi về phía cậu, lấy một điếu thuốc trong túi đưa cậu: "Hút không?"
"Cảm ơn."Ôn Lộ khoát tay cự tuyệt, giơ bánh kem trong tay lên.
"Cứ hễ không hút thì đầu óc lại không thoải mái."Vương Đào bắt đầu đốt thuốc.
"Trước kia cũng không hút nhiều như thế."
Cậu là tự nhiên hút, trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hon-le-cua-ban-trai-cu/1108419/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.